Mộ Ly sợ chọc cô lần nữa, liền không nói gì nữa, nghiêm túc xoa chân cho cô.
Ở phía xa nhìn động tác giữa hai người họ, có thể dùng từ “Ấm áp” để hình dung.
Một bóng lưng người đàn ông to lớn, ngồi lên chân sau, một chân khác làmghế ngồi cho cô gái ấy. Dĩ nhiên người con gái ấy cũng rất phối hợp, đôi tay ôm chặt lấy cổ của người đàn ông, khiến anh tiết kiệm được hơi sức.
"Bây giờ thoải mái được chút nào chưa? Hai bàn chân cũng bị chà đến đỏ rồi,không cần thương tổn da mình mới phải đâu." Lúc Mộ Ly hỏi cũng khôngngẩng đầu lên, vẫn nghiêm túc xoa nắn như cũ.
Qua 5 phút, cảmgiác như mỏi trên chân Quý Linh Linh dưới bàn tay xoa nắn của anh cũnghết rồi. Khi Mộ Ly lên tiếng hỏi, lúc này Quý Linh Linh mới tỉnh táo lại , bản thân cứ như vậy để cho anh ôm.
"Anh ôm tôi như vậy không mệt sao?" Quý Linh Linh bỗng dưng hỏi một câu như vậy.
Lúc này, Mộ Ly ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt rất ôn hòa: "Nếu như em mậpthêm tí nữa, thì anh không thể bảo đảm, hiện tại ôm em cũng không saocả."
"Ai cho ngươi ôm?" Quý Linh Linh không muốn cho anh thấykhuôn mặt đỏ bừng của mình, cuống quít nghiêng đầu, nhưng khi cô nghiêng đầu thì đồng thì bộ ngực mềm mại của cô, dính sát vào trên mặt anh.
"Này, anh làm cái gì vậy hả?" Quý Linh Linh chợt ngả người ra, "Cái tên lưu manh này, tự nhiên cắn. . . . . .Anh. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085176/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.