Quý Linh Linh đứng sững sờ ngửa đầu lên nhìn Lãnh Dạ Hi, rốt cuộc là tiểu Tư phát sốt hay là anh ta phát sốt? Làm sao anh ta có thể nói ra những lời nói bất hợp lý như vậy chứ.
"Lãnh tổng, cám ơn sự nâng đỡ của ngài." Quý Linh Linh tự giác lui về phía sau một bước, những lời nói khiến cô tổn thương..., cô còn nhớ rõ mồn một trước mắt. Xem như anh ta mất trí nhớ tạm thời thì trí nhớ của của cô vẫn tất tốt .
Lãnh Dạ Hi khẽ nhếch khóe môi, "Từ từ đi" Dứt lời, anh không hỏi ý kiến của cô mà trực tiếp kéo tay cô đi.
Từ từ đi? Cái gì là từ từ đi? Quỷ mới phải từ từ tới?
"Lãnh tổng, ngài buông tôi ra!" Quý Linh Linh thiếu chút nữa ngay cả câu mắng chửi thô tục cũng nói ra.
"Tôi không thả thì như thế nào?" Lãnh Dạ Hi không quay đầu lại, lạnh nhạt tiếp một câu.
Trời ơi, ngay cả núi băng cũng chơi trò này? Chẳng lẽ muốn thay đổi?
"Tôi từng luyện võ thuật, hơn nữa học cũng không tệ lắm." Quý Linh Linh lôi tay của anh ta, nhưng vẫn bất động.
Quả nhiên, câu “uy hiếp” này của cô hình như có tác dụng, Lãnh Dạ Hi xoay người, nhìn về phía cô, nhưng tại sao lời cô nói rõ ràng là uy hiếp nhưng anh ta lại cười, nụ cười này còn rõ ràng hơn lúc trước.
Nhìn vẻ mặt của anh ta, Quý Linh Linh có chút hoảng hốt, Lãnh Dạ Hi đã bao nhiêu năm không cười, nụ cười này xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085159/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.