Bởi vì buổi sáng uống trộm đồ lạnh mới bị bắt quả tang một lần, lần này Hạ Miểu rút ra bài học, hộp đựng bánh kem dứa chưa được mở ra, bên trong hai chiếc bánh kem dứa tròn tròn nằm cạnh nhau, tuy nhất định là bị con quỷ tham ăn dụ dỗ, nhưng trông có vẻ là chưa kịp táy máy tay chân.
Bởi vì còn có ba vợ, Mục Trụ Thâm không dám không đứng đắn, dù sao cũng lủi cải trắng ngọc lục bảo nhà họ Hạ, thế nào cũng phải làm bộ như chính nhân quân tử ở trước mặt ba vợ.
"Miểu Miểu, em muốn ăn bánh kem dứa à?" Mục Trụ Thâm hỏi như đùa trẻ con.
Hạ Miểu nhìn hắn không nói gì, lát sau mới dỗi: "Không muốn..."
Quả nhiên có ba vợ, lưng có núi dựa, Hạ Miểu tự tin bắt đầu dỗi.
Mục Trụ Thâm này miệng đậu hũ tim đậu hũ, không giận Omega nhà mình được quá ba giây, Hạ Miểu dỗi hắn không làm gì được, dỗ kiểu gì cũng có, không hề có "uy nghiêm" mà Alpha nên có.
"Vậy hôm nay có thể ăn một cái, buổi tối nhớ đánh răng kỹ, kẻo sâu răng." Mục Trụ Thâm dặn dò như mẹ già.
Hạ Miểu không muốn ăn, gần đây bởi vì hảo ngọt nên mỗi ngày cậu sống trong lo lắng đề phòng, niềm vui ăn đồ ngọt cũng mất đi.
"Không ăn, muộn quá rồi, ăn vào ngủ không yên." Hạ Miểu mềm mại báo cáo với Alpha nhà mình.
Hạ Miểu nói xong, lại quay đầu nhìn lão Hạ đứng đằng sau giả vờ nghe lén, lẩm bẩm oán giận đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nho-khon-nguoi/3323112/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.