"Bài hát karaoke ở nông thôn này là làm sao? Chủ đề bài hát mới lần này là tình yêu nông thôn trung niên? Hả? Ai giải thích tôi nghe."
Một giây trước còn ở phòng thu âm mắng chửi người, một giây sau liền biến thành Alpha đắp chăn cho Omega trong phòng nghỉ.
Ha, Alpha. ——nhân viên trong phòng thu âm.
Mục Trụ Thâm nổi giận bình thường không phải kiểu cáu bẳn, so với tức giận mắng, hắn thích tỉnh táo châm chọc hơn, có đôi khi thậm chí dùng vẻ mặt hiền lành nói lời quá đáng.
Trong lúc nhất thời bầu không khí cả phòng thu âm quả thực lạnh đến độ rơi được băng.
"Anh ơi, đây là bài hát phòng âm nhạc bên kia gửi, có thể chưa quen với tác phong bài hát của anh nên mới xuất hiện vấn đề, để em đi tìm phòng âm nhạc bên kia soạn lại." Trợ lý tiểu Bách giải vây.
"Không cần phiền phức như thế," Mục Trụ Thâm ngẩng đầu lên nhẹ nhàng nhìn trợ lý Bách Dịch, "Nếu không làm được việc thì không cần đi làm nữa."
"Này..." Ngay cả người quản lý Trương Quyết nhận được tin tức chạy đến cũng do dự. "Hiện tại không có thời gian quan tâm rốt cuộc là trách nhiệm của ai, trình độ soạn nhạc này quả thật có chút chênh lệch với tưởng tượng, chỉ đành soạn nhạc lại một lần nữa."
Mục Trụ Thâm ngồi trên ghế không lên tiếng, ngay cả người đại diện cũng ra mặt, Mục Trụ Thâm vẫn là thái độ đó, nhân viên trong phòng thu âm đều biết hắn giận thật.
Đúng thời khắc căng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nho-khon-nguoi/2748275/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.