Thẩm Trác Ngọc và Trì Nhuế Thư đắp một người tuyết lớn trước cửa, nhờ người tuyết trông nhà, sau đó mua vé máy bay về nước.
Là bạn tốt của Thẩm Trác Ngọc ở bệnh viện đến đón cô, tên là Kỳ Y Thục, thấy cô liền liên tục vẫy tay, hai người ôm nhau thật chặt, sau đó nhìn Trì Nhuế Thư, nói: “Tôi biết ngay mà, lúc trước mỗi ngày em đều đến bệnh viện chờ Trác Ngọc, tâm tư không đơn thuần, quả nhiên là tôi đoán đúng, hiện tại em đã cướp đi trụ cột của khoa chúng tôi rồi.”
Lúc này Trì Nhuế Thư đã lớn hơn một tuổi, cũng biết xấu hổ, ngượng ngùng đáp lại, đi theo Thẩm Trác Ngọc, nắm tay cô.
Thẩm Trác Ngọc đổi chủ đề: "Đúng rồi, lần trước cậu nói cậu trở thành chủ nhiệm, thế nào, hiện tại cậu là chủ nhiệm trẻ nhất của bệnh viện phải không?"
"Đúng vậy, nhưng mà hơi mệt, khoa lại có thêm hai thực tập sinh, cô gái còn trẻ, học được vài kiến thức trong sách, có rất nhiều lĩnh vực cần trau dồi, sau này khoa sẽ nhẹ nhàng hơn."
Kỳ Y Thục thở dài, nhưng trên mặt lại cười, dù sao được thăng chức tăng lương, dù có mệt mỏi đến đâu cũng là một chuyện vui, nàng hỏi Thẩm Trác Ngọc: "Còn cậu, ở nước ngoài thế nào?"
Thẩm Trác Ngọc nói: “Hẳn là hai năm nữa mình có thể thăng chức, nhưng mà…”
"Nhưng không sao cả, cậu chỉ muốn xem bệnh cho bệnh nhân thôi đúng không?" Kỳ Y Thục cười trêu chọc cô, đồng thời mời Thẩm Trác Ngọc và Trì Nhuế Thư ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540652/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.