Người trẻ tuổi một khi đã nếm qua tư vị liền khó có thể khống chế, một ngày muốn hai lần, đặc biệt là buổi tối, Trì Nhuế Thư thò tay vào trong chăn, nhỏ giọng nói với Thẩm Trác Ngọc: "Dì... "
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng mềm mại, mang theo dục vọng, cùng với tính trẻ con, nàng luôn cười như tiếng lục lạc, khiến người nghe không thể không mềm lòng.
Thẩm Trác Ngọc là người bảo thủ, sống nội tâm nhưng không phong kiến, khi ba mươi tuổi là tự mình giải quyết, nhưng không thường xuyên như vậy, hiện tại Trì Nhuế Thư nháo hai lần, giống như một ngôi nhà cũ bị cháy, cũng không đúng mực.
Ở bệnh viện trộm náo loạn hai lần, trốn tránh bác sĩ bên ngoài, này có chút trái đạo đức, mỗi lần như vậy nhịp tim của Thẩm Trác Ngọc đập rất lâu, khi bình tĩnh lại, Trì Nhuế Thư nằm trên người Thẩm Trác Ngọc, nhão nhão dính dính mà hôn cô.
"Dì, thoải mái không?"
“Ừm……”
"Ừm là ý gì? Nói cụ thể một chút"
"Thoải mái." Mặt Thẩm Trác Ngọc nóng lên, cọ cọ cổ nàng, "Đừng náo loạn, không phải con muốn ra ngoài ăn sao? Lát nữa về khách sạn dì nấu lẩu cho con."
“Không phải dì nói con không thể ăn cay sao?”
“Không ăn cay, chỉ là lẩu bình thường thôi, ăn không?”
"Ăn."
Thẩm Trác Ngọc rất dung túng nàng, luôn ghi tạc lời nói của nàng, âm thầm hoàn thành mọi tâm nguyện của nàng, đến giờ đi ngủ, Trì Nhuế Thư xuống người Thẩm Trác Ngọc, tìm một vị trí trong vòng tay cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540646/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.