Khúc Thanh Trúc đồng ý lời cầu hôn của Thích Nhất Hoan.
Đêm đó, Thích Nhất Hoan kích động đến không ngủ được, nửa đêm thức dậy gõ cửa nhà ba mẹ, ồn ào kêu bọn họ ra ngoài nghe tin vui.
Sắc mặt Ba Thích âm trầm, nhưng sau khi nàng báo tin này, khóe miệng ông câu lên, ánh mắt nhìn nàng có chút nhẹ nhõm, đứng nói chuyện với nàng vài câu, vỗ nhẹ vào vai nàng, tán thành nói: "Con thực sự là đứa nhỏ tốt của ba."
Thích Nhất Hoan: "..."
Ba Thích cười đi báo tin vui cho Mẹ Thích, Mẹ Thích cũng đến vỗ vai nàng: “Cuối cùng con cũng có tiền đồ, cuối cùng cũng gả ra ngoài, mẹ rất cảm động.”
Thích Nhất Hoan: “Ba, mẹ, hai người ghét bỏ con đến vậy sao?”
Nàng hoài nghi bản thân một lúc, sau đó bắt đầu kể cho ba mẹ nghe về quá trình cầu hôn, ba mẹ nàng nhìn nàng với ánh mắt ghét bỏ, giống như ước gì có thể quay ngược thời gian, trực tiếp chỉ cho nàng cách cầu hôn.
Cả đêm tràn đầy náo nhiệt, ngay cả những ngôi sao trên bầu trời cũng vô cùng xao động, thắp sáng bầu trời đêm, một gia đình đứng dưới ánh trăng bàn việc kết hôn, hiện tại bọn họ đều muốn đến Cục Dân Chính kêu bọn họ làm giấy hôn thú cho hai người.
Khúc Thanh Trúc ngồi trên giường gửi tin nhắn cho Mẹ Khúc, nói cô đã chấp nhận lời cầu hôn của Thích Nhất Hoan, sau đó sẽ đón bà đi bàn chuyện ngày cưới.
Khoảng mười giờ, Mẹ Khúc chuẩn bị đi ngủ, nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540629/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.