Lục Kiều Vi cảm thấy kỳ quái, nàng vừa mới vào tủ một lần, Văn Cẩn Ngôn liền thay tủ, còn giả vờ mở rộng phòng giữ quần áo phía sau.
Bạn gái của nàng thực sự lo lắng cho nàng.
Lục Kiều Vi tìm một buổi chiều nắng đẹp, rót một ly nước trái cây, ngồi ở bàn nhỏ ngoài ban công, cùng Văn Cẩn Ngôn trò chuyện một hồi lâu.
"Em không phải con nít, chị không cần lo lắng như vậy, em khá tốt. Chị nhìn thư ký cùng Trang Như Nhuế xem, bọn họ thảm thế nào?"
Văn Cẩn Ngôn nhấp một ngụm rượu, nói: “Đó là bởi vì bọn họ không có bạn gái, đều còn độc thân.”
"..."
Lúc nàng gian nan mở miệng định nói, Văn Cẩn Ngôn lại nói thêm: “Khi độc thân sẽ không có người đau lòng họ, nhưng chị thì đau lòng em.”
Rất có lý, nàng nhất thời không thể phản bác.
Cũng may mọi người đều đã rời đi, nếu bị người nghe được, có lẽ sẽ thừa dịp men say mà đánh hai người.
"Được rồi, đừng lo lắng, dống ở đây có thoải mái không? Có gì cần thay đổi gì không?" Văn Cẩn Ngôn nhẹ giọng hỏi nàng.
Ở biệt thự sao có thể không thoải mái, nếu phải nói không thoải mái thì chính là nhà quá rộng, buổi tối không biết nên ngủ phòng nào.
Ngày thường, Văn Cẩn Ngôn phải đi làm, không thể chơi cùng Lục Kiều Vi, Lục Kiều Vi ở nhà một mình xem phim, tận hưởng ánh nắng và đồ ăn ngon.
Đó là một cuộc sống tốt đẹp của một phú bà, nhưng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540591/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.