Văn Cẩn Ngôn nghi hoặc nhìn Lục Kiều Vi, vừa rồi nàng còn nói mệt. 
Đứng cũng rất khó khăn, cô đã quen, nhưng Lục Kiều Vi nhất định sẽ không chịu nổi, cô không muốn Lục Kiều Vi phải chịu khổ, liền nói: "Em nghỉ ngơi một lát đi, bên kia có sô pha, lát nữa chị qua sau." 
"Không sao, em không mệt chút nào." Lục Kiều Vi muốn nói thêm, mặc kệ hai người nói chuyện bao lâu, tôi cũng không thấy mệt, nhưng có vẻ như vẫn chưa đủ nên nói: "Em vẫn có thể đứng thẳng, không phải sao?" 
Văn Cẩn Ngôn bị nàng chọc cười, nghiêng đầu nhẹ nhàng đụng vào trán nàng, vốn dĩ Lục Kiều Vi ngượng ngùng, nhưng khi nàng nhìn thấy Túc Vĩnh Ỷ vẫn đang đánh giá mình, nàng liền đụng trở về. 
Đầu không nhẹ không nặng mà đụng vào nhau, có chút đau. 
Văn Cẩn Ngôn không khuyên người trở về, Lục Kiều Vi nguyện ý ở cùng cô một lúc, cô tự nhiên nguyện ý mang Lục Kiều Vi theo bên người, nhưng lại đau lòng nàng, Văn Cẩn Ngôn mang người vào nhà, từ đứng đổi thành ngồi nói chuyện. 
Ba người ngồi cùng nhau hồi lâu không nói chuyện, khiến bầu không khí có chút ngượng ngùng. 
Lục Kiều Vi thầm nghĩ: Văn Cẩn Ngôn và Túc Vĩnh Ỷ cũng không có quan hệ tốt như vậy, bạn tốt gặp nhau chẳng phải sẽ rất nhiệt tình sao? 
Hơn nữa, Túc Vĩnh Ỷ kia cũng không nhìn Văn Cẩn Ngôn mà vẫn luôn nhìn nàng, làm nàng có chút không được tự nhiên, chỉ có thể duy trì nụ cười. 
"Hai người quen nhau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540576/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.