🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi thanh kiếm nhuốm đầy máu và nước mắt thì cũng là lúc từng người thân lần lượt ra đi, Caren đã từng không quá kỳ vọng vào tương lai phía trước. Những năm tháng hi sinh vì gia tộc, lăn lộn trên chiến trường khốc liệt, đã bào mòn đi chút niềm lạc quan ít ỏi của bà. Nhưng từ lúc trong người bà tồn tại một sinh thể nhỏ bé, một sinh thể khao khát sự sống đến với thế giới khắc nghiệt này, lòng bà đã thắp lên một hi vọng.



Tiếng khóc non nớt của đứa trẻ nhỏ như rửa sạch sự uất ức bao lâu nay. Sự thơ ngây ấy đã cho bà một khát vọng. Một khát vọng được ở bên cạnh đứa con thơ, nhìn nó chập chững bước đi, muốn là một phần trong ký ức của con bé, muốn được ở đó khi con bé cần, muốn được nhìn thấy con bé vui vẻ trong bộ áo váy xinh đẹp. Hay đôi khi chỉ đơn giản là được nghe con bé gọi một tiếng "Mẹ ơi".



"Mẹ ơi", hai chữ thôi cũng đủ làm cho bà hạnh phúc. Chỉ vì hai chữ đó nên bà không nỡ để con bé phải đi theo con đường đã được định sẵn. Ngày ngày chém giết trong biển lửa, tế máu thịt của mình để trả giá cho cái gọi là chính nghĩa. Bà không cần con bé trở thành sự kiêu hãnh của mình, lại càng không muốn con bé trở thành niềm tự hào của cả tộc. Đối với bà, bà chỉ muốn con bé được trải qua một cuộc sống bình thường và giản đơn.



Tang thương và chia ly ở tuổi thanh xuân đã khiến trái tim

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nguon-anh-chieu/3305274/chuong-11-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.