Đêm cứ thế trôi qua, ngày lại rục rịch kéo đến. Mặt trời cũng bắt đầu bực bội phản chiếu những ánh nắng gay gắt của ngày hè oi bức. Những tia nắng nhanh nhẩu len lỏi qua ô cửa sổ như muốn đánh thức con khỉ ham ăn đang say giấc nồng trong nông trại nhà Danel.
- "Geani, Geani, Geani..". Bà Danel dùng hết công phu sư tử ngoạm để gọi đứa con gái ra khỏi cái ổ nhỏ của cô bé. Đứa nhỏ vậy mà lại tiếp tục bướng bỉnh, xoay người, như mọi khi thuận tay với lấy cái gối dày để bịt kín hai cái lỗ tai.
Mười phút rồi lại ba mươi phút trôi qua, bà Danel thì vẫn hét, còn cô bé con vẫn nằm ì trên giường. Không thể làm gì khác, bà Danel đành phải dừng công việc bếp núc, hừng hực leo lên tầng gác mái rồi hùng hổ tới trước cạnh giường của con mình. Như gặp lại người bạn cũ, ánh nắng từ khung cửa sổ lúc này vui mừng khẽ nhảy tung tăng, chơi đùa trên búi tóc đen xoăn của người phụ nữ, cũng làm tôn lên làn da tái nhợt của bà. Thời gian thường rất nghiệt ngã, chẳng chịu bỏ qua cho ai; ấy vậy mà lắm lúc lại rất đỗi dịu dàng, gìn giữ nét thanh xuân của những người mẹ. Có lẽ nhìn bà Danel không khác mấy một phụ nữ ngoài ba mươi, nhưng không ai biết rằng bà đã ở cái độ tuổi vượt ra ngoài nhận thức bình thường của người dân nơi đây.
- "Mẹ nói con có dậy không, tới giờ đi học rồi. Có dậy hay không?". Một tay chống nạnh, một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nguon-anh-chieu/2746019/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.