6. Vụng trộm
Tống Nhị xuống ruộng bắt được hai con dế mèn đực, xin mẹ nó một chiếc lọ gốm để đựng dế rồi bừng bừng hứng khởi kéo Tạ Bất Hối đi chơi chọi dế.
Hai đứa ngồi xổm dưới cây long não già cao ngất ngưởng, vây quanh lọ gốm to cỡ bàn tay, bóng cây um tùm chẳng ngăn được hơi nóng cuồn cuộn, mồ hôi lăn từng hạt xuống mặt, tí tách gõ lên mặt đất, thấm ướt đất bùn nóng bỏng, nhanh chóng bạc màu.
Hai con dế đực một to một bé, con trước to gần gấp đôi con sau, cặp đùi cường tráng căng mẩy, Tống Nhị nói chắc như đinh đóng cột: “Con này thắng chắc.”
Lại hỏi Tạ Bất Hối: “Mày chọn con nào?”
Tạ Bất Hối hơi mất tập trung, hờ hững đáp: “Tao chọn con còn lại là được.”
Chạm trán ngõ hẹp kẻ dũng thắng, con dế to mạnh mẽ vỗ cánh gào rít, phát ra tiếng “Chít chít” vang vọng, như muốn diệt uy phong của đối thủ, ngay sau đó nhe răng nhào tới. Con dế nhỏ cũng chẳng lùi bước mà cuộn cọng râu mảnh dài, không ngừng xoay tròn, tìm cơ hội đánh giết.
Húc đầu, đá chân, y hệt hai hiệp khách khua đại đao giao chiến.
Tạ Bất Hối xem một hồi dần nảy hứng thú, không khỏi hiếu kì: “Cùng là dế mà sao phải đánh giết nhau?”
“Bảo vệ lãnh địa,” Tống Nhị nhìn chằm chằm cuộc chọi dế không chớp mắt, “Hoặc là tranh giành phối ngẫu. Như hai con này ấy, lúc tao bắt, bên cạnh chúng nó có một con dế cái.”
Sau mấy hiệp, con dế nhỏ rũ đầu ỉu xìu, thua trận, con to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nga/645601/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.