Chương trước
Chương sau
Sau khi Thời Nam nói xong, vẻ mặt như thường đứng dậy tính tiền, Bắc Cố muốn giành trả nhưng anh lại cười cười, nói: "Bữa sáng ngày mai em mời đi".
Bắc Cố hai lời chưa nói liền đáp ứng, đồng ý xong mới kịp phản ứng: "Ngày mai....?"
Thời Nam nhìn lại cậu, đôi mắt sáng ngời, chỉ nhìn vào đôi mắt kia, chắc là rất ít người có thể cho rằng người đàn ông này đã gần 30 tuổi. Ngây thơ lại sinh động, ngây thơ lại ôn nhu. Đặc biệt còn có một chút lén lút mong chờ và giảo hoạt làm người khác không thể xem nhẹ....
".... Ngày mai ăn cái gì?". Bắc Cố chỉ có thể khô khan nói tiếp.
Đôi mắt Thời Nam sáng lóe, khóe mắt rủ xuống thành một độ cong ôn nhu: "Phía bắc phim trường có một quán mì nhỏ, cùng lái xe qua đó ăn, ăn xong vừa kịp lúc về phim trường".
"Được". Anh đẹp nên anh có quyền, Bắc Cố trong lòng yên lặng bổ sung.
Phó bản hẹn bữa sáng cứ như vậy thuận lợi mở ra, còn mơ hồ biến thành nhiệm vụ đầu tiên hằng ngày phải hoàn thành. Bắc Cố bởi vì sáng sớm được ăn sáng cùng với nam thần, giao lưu giữa hai người cũng nhiều lên, đôi khi trên bàn cơm tâm sự giảng giải về kịch bản phải đóng hôm nay, Bắc Cố nghe Thời Nam đối diễn có thể ngộ ra một ít lý giải; có đôi khi hai người chỉ đơn giản trò chuyện với nhau mà thôi. Thời Nam sẽ cong cong mắt, nghe Bắc Cố giảng giải một ít chuyện lông gà vỏ tỏi nhưng vô cùng thú vị thời học sinh.
Nhưng ngoại trừ khoảng thời gian trên bàn cơm buổi sáng, ở phim trường Thời Nam vẫn là bộ dáng ôn ôn nhu nhu nhưng xa cách ngàn dặm như trước. Bắc Cố cũng không để chuyện này trong lòng, đối với cậu, thầy Thời có thể ăn bữa sáng với mình đã là đồng ý làm bạn với mình, tình bạn phải được chậm rãi bồi dưỡng từ hai phía, bây giờ cậu chỉ là một diễn viên nhỏ, có thể vui vẻ ở cùng với nam thần, hơn nữa còn ngẫu nhiên trò chuyện vài câu đã là may mắn, là rất không dễ dàng rồi, ngoài ra cũng không có gì để suy nghĩ nhiều như vậy.
Đến mức Thời Nam vì sao Thời Nam sẽ ăn sáng với mình.... vấn đề này Bắc Cố rất nghiêm túc mà bàn bạc với A Văn.
"Tôi cảm thấy đại thần hẳn là không chán ghét tôi, có lẽ là nhìn thấy tôi thuận mắt đi! Trong đoàn phim có một diễn viên nhỏ quấn lấy Thời Nam, anh ấy cự tuyệt lời mời ăn cơm của người ta không chút lưu tình nào, nhưng lại tiếp nhận ly ngũ cốc của tôi". Giọng điệu của Bắc Cố giống như đứa trẻ đang khoe khoang với bạn rằng mình có bạn nhỏ mới.
".... Cậu vì sao lại đưa ngũ cốc cho Thời Nam?". Điểm chú ý của A Văn quả nhiên rất sắc bén.
"Lúc ấy Thời Nam bị cuốn lấy không thể thoát thân, cũng không kịp ăn cơm".
"..... Trợ lý của anh ta đâu?". A Văn hít sâu một hơi.
".... ở bên cạnh đang hướng về tôi.... xin giúp đỡ....?"
"Vì sao trợ lý của anh ta lại xin cậu giúp đỡ???". A Văn cảm thấy mình chỉ có mấy ngày không nhìn chằm chằm Bắc Cố, liền có loại thay đổi hằng ngày, cảm giác mê mang thương hải tang điền. Anh ta nhớ rõ trước khi vào tổ, anh ta có dặn Bắc Cố là phải đóng phim cho tốt, đừng nghĩ những chuyện bát quái, ngoài ra đừng biểu hiện cảm xúc hâm mộ quá rõ ràng, không cần thuận cột mà leo....
"Bọn tôi có phải là có vấn đề gì không? Thời Nam hẹn tôi ăn sáng, hơn nữa còn không nói lúc nào thì kết thúc?"
"Cậu cảm thấy sao?"
"Tôi cảm thấy đại thần là người khá tốt. Haiz, anh có nhớ lần trước quay <Tám trăm dặm hoa lê nở> không, trước đó trên mạng vẫn luôn nói ảnh đế Trường Diệp là một người tốt, nhưng vừa đến đoàn phim mỗi ngày đều phát hỏa như pháo nổ vậy.... Thời Nam hoàn toàn không giống với loại người này. Mấy hôm nay ở chung, nhân phẩm của Thời Nam thật sự rất cao, hình tượng nam thần vạn năm không đổ.... Tôi đoán... Anh ấy hẳn là quen tính muốn chăm sóc người khác đi? Nói không chừng trong nhà anh ấy có trẻ con hay gì đó, anh trai kiểu này giống như là đệ khống gì đó.... Thấy dạ dày tôi không tốt, cảm thấy bọn tôi không tệ liền thuận tiện dẫn tôi đi ăn sáng.... Thời Nam thật là...."
"A".
"..... hoặc là.... Haizz... tôi nói này.... A Văn —–". Bắc Cố ở bên kia điện thoại đột nhiên ngập ngừng, giọng điệu chợt khẩn trương lên.
A Văn ở đầu bên kia điện thoại chợt thẳng sống lưng: "?"
Giọng điệu Bắc Cố vô cùng sầu lo: "Anh nói xem phòng làm việc của Thời Nam không phải muốn đào người đi chứ....? Chính là đào diễn viên nhỏ có chút tiềm lực gì gì đó. Anh không phải nói Thời Nam bây giờ tự mình làm chủ sao? Cũng không có nghe phòng làm việc của anh ấy ký với ai... Nên không phải muốn đào người có sẵn đi. Anh nói xem, nếu thật muốn đào người, có thể mang theo người đại diện không?...."
A Văn nhéo nhéo hai đầu mày, trong điện thoại tức giận trả lời: "Đừng có ở chỗ này giả ngu bán manh với tôi, có phim đóng thì không nhớ tới vết thương bị thọc gậy bánh xe à? Dù sao thì loại chuyện này cậu cần phải hiểu rõ, dù sao thì có trò chuyện được với Thời Nam cũng đừng loan truyền nơi nơi đi. Nhưng cậu cũng nên chuẩn bị tinh thần, vạn nhất ngày nào đó nam thần của cậu ngã xuống thần đàn...."
"Dừng dừng dừng, tôi nhất định sẽ chú ý, nhưng xin mời đồng chí A Văn đừng ác ý phỏng đoán hải đăng của sự nghiệp diễn xuất của tôi".
"Thôi được rồi, sáng ra ngoài ăn chú ý chút, ngày nào đó đại thần biểu hiện không kiên nhẫn, cậu cần phải phát huy triệt để khả năng linh hoạt chủ động ranh ma của mình là được".
"Được rồi được rồi, tôi hiểu rõ, anh cũng đừng nghĩ nhiều. Thời Nam chính là kết giao người bạn nhìn thuận mắt mà thôi, đó là phúc phận của tôi... tôi có chừng mực. À đúng rồi, mấy chuyện gần đây của anh có ổn không?"
"Nhanh thôi. Nếu thuận lợi thì cuối tuần tôi có thể tới thành phố điện ảnh thăm cậu. Mang điểm tâm tới an ủi an ủi cậu".
"Nhân danh người dân lưu đày chịu khổ cảm tạ ngài. Chúc ngài thuận lợi a~".
"Được, cậu cũng vậy".
......
Đảo mắt, đạo diễn quý đã quay <Tội lỗi cuối cùng> được 6 tập, mấy ngày này Bắc Cố có thể thấy đạo diễn và nhà sản xuất ở khu nghỉ ngơi ghé vào thương lượng với nhau chuyện tuyên truyền. Lúc trước chụp ảnh tạo hình, thường phục và cảnh phục đều đã chỉnh sửa xong, ý của nhà sản xuất tốt nhất là nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị tuyên truyền ra công chúng, dù sao thì bản thân Thời Nam cũng là một nhân vật có lưu lượng lợi hại, thêm fan nguyên tác của Lệ Dã, bất kể thế nào đều cũng không cần phải lo lắng.
6 giờ rưỡi chiều thứ 6, Tiểu Nhiễm đang mơ màng sắp ngủ ở trên tàu điện ngầm, tùy tay lướt lướt Weibo, một bài được ghim lên trang đầu.
【 Thời Nam V】:
"Hãy quên đi kẻ sát nhân và trở thành tên sát nhân. Tôi đứng dưới vực sâu và vươn tay ra, em có nguyện ý kéo tôi vào trong lòng hay không? —— [ Tội lỗi cuối cùng ]
Đạo diễn: Quý Nhất Càn
Nhà sản xuất: Vương Vũ Sâm, Thời Nam
Diễn viên chính: Thời Nam, Bắc Cố
Nguyên tác: Tiểu thuyết nguyên sang cùng tên [ Tội lỗi cuối cùng ] của tác giả Thanh Bình Lạc trên trang văn học Tấn Giang.
Công chiếu lúc 20:00 ngày 1 tháng 1 năm 2017 tại trang web Galaxy.
@Web drama Tội lỗi cuối cùng @Bắc Bắc Bắc Cố V @Quý Nhất Càn V @Tấn Giang Thanh Bình Lạc V"
Phía dưới là ba tấm ảnh, hai bên là hai bóng lưng, ở giữa là dòng chữ "Tội lỗi cuối cùng" mang phòng cách kim loại sẫm màu.
Tiểu Nhiễm giật mình một cái ngồi thẳng lên, đôi mắt trừng đến mức muốn lọt ra ngoài, là một fan qua đường của Thời Nam, một hủ nữ ẩn hình, một gái già không theo đuổi thần tượng và fan cuồng của Lệ Dã, Weibo này nháy mắt chọc trúng huyệt vị nào đó của cô ta.
!!!! Thời Nam!!! Đóng [Tội lỗi cuối cùng]!!!! Là [Tội lỗi cuối cùng] của Lạc Đại!!
Cuốn sách [Tội lỗi cuối cùng] này vẫn luôn là một nốt chu sa mê người trong lòng người hâm mộ của Lệ Dã, hơn nữa đó là một kết thúc mở nên làm cho người đọc càng có cảm giác khó chịu, hoàn toàn chứng tỏ cái gì gọi là "Thứ không chiếm được thì càng muốn có, cái gì được yêu thích thì vĩnh viễn không bị lung lay". Lúc tung ra kết thúc, trên mạng xuất hiện một đợt sóng lớn đồng nhân văn và truyện tranh ngắn của [Tội lỗi cuối cùng]. Các đọc giả của "Rapesheet" thấy kết cục như vậy cũng nôn ra ba lít máu, rốt cuộc sau đó liền tự mình động thủ. Bởi vậy chủ đề #Kết cục của [Tội lỗi cuối cùng]# được xào vô cùng nóng trên Weibo.
Cũng vào lúc ấy, trên Zhihu đột nhiên có một vấn đề được nặc danh đặt ra: "Nếu tìm người đóng vai Phó Thành và Trương Thức trong [Chung tội], mọi người cảm thấy ai thì thích hợp?"
Câu trả lời phía dưới hoa hoè loè loẹt, thậm chí còn diễn biến thành một trận chém giết bỏ phiếu oanh oanh liệt liệt của các fans, chiếm đa số đương nhiên là mấy tiểu thịt tươi đứng đầu, thậm chí còn mấy hotboy mạng 38 kiểu kẻ mày trang điểm.
Nhưng lúc hai chữ "Thời Nam" xuất hiện, cuộc bỏ phiếu này liền kết thúc. Quần chúng ăn dưa sôi nổi tỏ vẻ: Thời Nam đóng vai nào cũng được, chỉ cần là Thời Nam là được —- cho dù đây là một giấc mơ, cũng không cần phải đánh thức bọn tôi....
Bây giờ "mộng đẹp" của mọi người biến thành sự thật, khu bình luận liền trực tiếp nổ tung tiếng thét chói tai. "6012 năm, rốt cuộc cũng chờ được kết cục của [Tội lỗi cuối cùng], rốt cuộc cũng chờ được Phó Thành trong mộng!".
Tiểu Nhiễm lại phóng lớn ba bức ảnh của Thời Nam đăng, tỉ mỉ nhìn một lần, bóng dáng hai người đàn ông, một người khoác áo blouse trắng nửa lộ ra tây trang bên trong và một nửa khẩu súng lục vắt bên hông, phía dưới viết "Phó Thành — Thời Nam đóng"; một người đàn ông khác mặc áo khoác cảnh phục, cầm một cái còng trong tay, phía dưới để: "Trương Thức — Bắc Cố đóng". Hai người đều là đưa lưng về phía khán giả, nhìn không thấy khuôn mặt, chỉ có thể từ dấu vết để lại la liếm hai vị "sát thủ" có dáng người siêu đẹp, từ ảnh chụp cho thấy tỉ lệ chiều cao của bọn họ không sai biệt lắm, mái tóc của bác sĩ chải ngược ra sau, có một chùm tóc nhỏ thoạt nhìn lịch sự văn nhã lại tinh xảo đáng yêu, phía sau của vị cảnh sát lại rối tung rất phù hợp với Trương Thức trong nguyên tác, cá tính tiêu sái không theo nguyên tắc.
Đơn giản chỉ là bóng lưng như vậy, đảng nguyên tác như Tiểu Nhiễm cảm thấy không có vấn đề gì, vô cùng vừa lòng. Tiểu Nhiễm hoả tốc chia sẻ Weibo này cho khuê mật Đậu Đỏ của mình.
【 Tiểu Nhiễm 】: — Phim mới của nam thần mày nè! Hình như là web drama! Chúc mừng nam thần của mày trong vòng một ngày lên hot search hai lần!
【 Đậu đỏ 】: — a a a a a! Tao thấy rồi, đã share Weibo 1551 lần! Trời ơi, không ngờ nam thần vậy mà còn quay web drama! Tao còn đang phấn khích với [Thám hiểm đại dương 3], đang coi lần thứ 3 rồi!!!!
【 Tiểu Nhiễm 】: — Bộ tiểu thuyết [Tội lỗi cuối cùng] thật sự siêu cấp hay! Mày có đọc chưa?
【 Đậu đỏ 】: — Còn chưa nha! Tao bây giờ đi đọc liền 555555! Thật là quá kích động mà!
【 Tiểu Nhiễm 】: — Nhanh đi nhanh đi, đọc xong thì tới bàn cốt truyện với tao. Tao cũng muốn đọc ba lần!!! Mày có biết Bắc Cố đóng vai Trương Thức là ai không?
【 Đậu đỏ 】: — Ơ..... Không biết... Người mới à? Mày biết không?
【 Tiểu Nhiễm 】: — Ài... Mày không biết thì sao tao biết được, tao đi tra Baidu thử coi, hoặc là tìm trên Weibo, hình như trên trang của Thời Nam.....
【 Đậu đỏ 】: — Đợi xíu, tao tra Baidu ra rồi.... Gửi cho mày xem.....
【 Đậu đỏ 】: — [Bắc Cố đầu chó gặm.JPG]
【 Đậu đỏ 】: — [Bắc Cố đầu mì gói.JPG]
【 Đậu đỏ 】: — [Bắc Cố tắm mèo.GIF]
【 Đậu đỏ 】: — [Meme mới nhất của Bắc Cố.GIF]
【 Tiểu Nhiễm 】: —......... -.-!!!
【 Đậu đỏ 】: — [Bắc Cố xin lỗi thể không hát vào lúc nửa đêm làm phiền người dân.exe]
【 Tiểu Nhiễm 】: — Dừng lại.....
【 Đậu đỏ 】: — [Share: tập hợp ảnh ma mị của Bắc Cố]
【 Đậu đỏ 】: — [Share: Các vai tra nam điểu tị phú nhị đại Bắc Cố từng đóng qua]
【 Tiểu Nhiễm 】: —...Tao cảm giác trời sập rồi..... (╯‵□′)╯︵┻━┻ Cái quỷ gì a!
【 Đậu đỏ 】: —..... Tao cũng.......
【 Tiểu Nhiễm 】: — Loại này sao lại đóng Trương Thức chớ a a a a a, tao muốn chửi thề!
【 Đậu đỏ 】: — [Sống không còn gì luyến tiếc] [Tâm tình phức tạp], đừng.. Nhịn nhịn, hình tượng nữ thần không thể tan vỡ nha....
Trong vòng mười phút ngắn ngủi Tiểu Nhiễm và Đậu Đỏ trò chuyện trên WeChat, trên Weibo đã thay đổi hai đợt, ai cũng không đoán được giữa một dãy hot search #Kết cục của [Tội lỗi cuối cùng], #Thời Nam Phó Thành#, #[Tội lỗi cuối cùng] Thanh Bình Lạc#, #Web drama [Tội lỗi cuối cùng]#, lại có một tag phong cách khác biệt ngang trời xuất thế:
—— #Bắc Cố là ai#
# Hết chương 19
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.