Mà hướng Chu Tế nhìn qua là nơi đỗ xe điện dưới lầu.
Vương Phượng từ trên xe xuống lấy ra dây xích, cong lưng xuống đang muốn khóa xe thì đột nhiên nghe có tiếng gọi mình phía sau.
"Dì Vương".
Nghe được thanh âm quen thuộc, Vương Phượng đứng lên, quay đầu nhìn về hướng thanh âm truyền đến.
Chu Tế thấy Vương Phượng đứng dậy, ôm cái hộp vội vàng đi qua.
Vương Phượng, 50 tuổi, ở kế bên nhà Chu Tế, ở sau khi Chu Tế dọn đến đây đã giúp đỡ nàng rất nhiều.
Mối quan hệ của hai người cũng không tệ lắm.
Vương Phượng nhìn qua một cái liền thấy Chu Tế trong lòng đang ôm đồ vật, kinh ngạc giơ tay lên chỉ chỉ, "Tiểu Chu, con đây là..."
Cái hộp hơi nặng, Chu Tế đang ôm cảm giác nó đang dần sụp xuống liền lắc lắc nó hai cái chỉnh sửa tư thế, cúi đầu nhìn cái hộp sau đó lại nhìn về phía Vương Phượng nói: "Dì Vương, con muốn chuyển nhà."
Vương Phượng nhìn Chu Tế, đứa nhỏ này ngoan ngoãn, hiểu chuyện, lại lớn lên xinh đẹp, lần này dọn đi cũng không biết còn cơ hội gặp lại không, Vương Phượng trong lòng nhiều ít có chút không nỡ, "Không phải còn một tháng nữa mới hết hạn thuê nhà à? Sao phải dọn đi lúc này?"
"Có khách thuê mới sắp đến." Chu Tế bình tĩnh nói nhỏ.
Vương Phượng nghe xong thở dài, nắm cánh tay Chu Tế, nhìn vào mắt nàng hỏi: "Vậy con muốn dọn đi nơi nào? Cách đây có xa không?"
Chu Tế lắc đầu, "Còn chưa quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-mot-gia-tong-nghe/2953842/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.