"Giỏi ghê.” Chu Tế thật lòng khen.
Khen xong Chu Tế lại ấn xem video, tiếp theo đúng là cảnh đối diễn của nàng và nam chính.
Chu Tế vừa xem vừa nói: “Thật ra đoạn này mình cũng không biết nên thể hiện cảm xúc thế nào... Mình không yêu anh ta, nhưng lại cảm thấy khổ sở vì đã từng yêu, cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm. Vốn dĩ mình muốn quay lại thêm một lần nữa, nhưng đạo diễn đã nói đạt rồi thì mình cũng không còn cách nào.”
Giọng nói của Chu Tế lộ ra chút tiếc nuối trong câu cuối cùng.
Sau đó nàng lại hỏi: “Chẳng lẽ là bởi vì mình chưa từng yêu ai sao? Chưa yêu nên không có cảm giác chân thật? Cho nên khi diễn nhân vật này cũng chỉ có thể tưởng tượng ra bản thân nếu yêu sẽ thế nào, dẫn đến không có cảm xúc chân—”
Chu Tế dừng lại, cuối cùng hai mắt sáng lên nhìn Hàn Thư Đồng. “Đúng vậy, cảm xúc chân thực! Đoạn này thiếu cảm xúc chân thực!”
Nhìn Chu Tế khác hẳn hình tượng bình đạm hàng ngày, đáy mắt Hàn Thư Đồng ngập tràn nụ cười.
Vẫn giống hệt như trước đây.
Hàn Thư Đồng cảm thán.
Nhìn thấy kịch bản hay sẽ kích động, diễn tốt sẽ vui vẻ, phát hiện ra vấn đề trong diễn xuất của mình cũng sẽ vui sướng,…
Chu Tế trời sinh đã là một diễn viên giỏi.
Đây là lời giáo viên hướng dẫn của hai người nói với Hàn Thư Đồng.
Cũng vì lời này mà lần trước khi Chu Tế nói không muốn làm công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-mot-gia-tong-nghe/2953409/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.