14. Cuối cùng cũng có lần đầu tiên.
“Sao anh biết nơi này không thích hợp với tôi?”
“Bởi vì cậu luôn theo đuổi sự yên bình.” Ngón tay Claude gõ lên ngực Levi, tuy không mạnh nhưng lại rất có lực, “Chỉ là lòng cậu đang ngổn ngang, cho nên cậu muốn đến một nơi ồn nào huyên náo để quên đi tất cả buồn phiền.”
“Tôi nhớ rõ anh không phải triết học gia.” Levi hừ một tiếng, xoay người định đi liền bị đối phương bắt lại.
“Nếu thật sự lái “Thuần sắc thục nữ” lên trời, cậu sẽ trở thành mục tiêu bị quấy nhiễu nhiều nhất. Cậu không sợ sao?”
“Đó cũng là mục đích của tôi.” Levi cười, khóe môi vẽ nên đường cong, tựa như đem toàn bộ tiếng nhạc ồn ào tách biệt.
Claude bỗng vươn tay, mạnh mẽ kéo Levi về phía mình. Levi bị kinh ngạc, tay bắt lấy lan can để cố định cơ thể, đang muốn nổi bão, Claude lại nâng gáy Levi lên, điên cuồng hôn lên môi cậu, ra sức mút lấy đôi môi ấy, xúc động như muốn nắm bắt lấy thứ gì đó chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.
Nụ hôn như vậy căn bản không phải trò đùa, Levi dù có ngốc hơn nữa cũng đã hiểu được. Cậu dù sao cũng là một quân nhân từng chịu qua sự huấn luyện chính quy, liền vươn tay đánh vào gáy Claude, mang theo khí thế như muốn kết liễu đối phương.
Cảm nhận thấy nguy hiểm, Claude đột nhiên đẩy Levi ra.
Giữa đoàn người náo nhiệt, hai người đối diện nhau, ngón tay Levi nắm chặt lan can, bởi vì dùng sức mà ngón tay trở nên trắng bệch, đám đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-khung-chi-thuong/1371079/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.