Thế giới này, từ thời khai sinh vốn dĩ là không yên bình như lớp vỏ bọc bề ngoài của nó. Tất cả chỉ chăm chăm vào việc kiếm tìm đế chủ, không màng sống chết của nhân loại. Các tộc chán ghét Tà tộc, chỉ mong một ngày có thể diệt trừ, để phổ độ chúng sinh. Thế giới này, càng hỗn loạn bao nhiêu, các tộc càng căm ghét Tà tộc bây nhiêu, giống như là châm ngòi cho tất cả các sự kiện, không ai còn muốn duy trì vị thế cân bằng nữa. Trước sự chèn ép của Tà tộc, trận chiến hỗn loạn chính thức nổ ra, hòng lật đổ được Tà tộc. Nhân sinh hỗn loạn, bốn bề chìm trong cảnh chết chóc, máu đã có thể đổ đầy thành sông.
Nhân loại nhiều bậc hào hùng, không màng đến mọi thứ, trực tiếp nổi dậy. Thời gian qua, bao nhiêu chèn ép, coi nhân loại như một bàn đạo ở dưới chân, đâu còn ai có sự kính nể gì nữa? Nợ máu, phải trả bằng máu. Chừng nào còn họ, quyết phải đấu tranh đến cùng. Không cần biết hiểm nguy như thế nào, không quan tâm thời thế sẽ ra sao, họ chỉ một lòng vì yêu thương đồng loại. Tiến bước về phía trước, kiên cường chống chọi, kiên cường phấn đấu, một chút ý chí cũng không hề nao núng. Lần này, Tà tộc không thể nào yên ổn được!