Lục Thiệu lạnh lùng từ chối lời tỏ tình của cô gái, vừa xoay người vô tình chạm mắt với Từ Khanh đang nhìn về phía này, thấy đối phương quay mặt nhìn sang chỗ khác, giả vờ như không để ý, trên gương mặt lạnh tanh của Lục Thiệu lập tức trở nên tươi cười.
Chuông vào lớp vang lên, quay về chỗ ngồi, đợi một lúc vẫn không thấy Từ Khanh dò hỏi gì mình, đành phải chủ động viết giấy nói cho đối phương biết chuyện vừa rồi. Đưa tờ giấy qua, đợi cả buổi cũng chẳng thấy Từ Khanh nói gì với mình.
Lục Thiệu cứ nghĩ chuyện này đã xong xuôi nên cũng không quá để ý.
Bài giảng lịch sử nhàm chán của giáo viên khiến Lục Thiệu càng không chú ý, thế là đặt bút xuống, đưa tay chống cằm, hơi nghiêng đầu nhìn Từ Khanh nghiêm túc chép bài.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người bên cạnh, Từ Khanh nghiêng đầu trừng mắt nhìn hắn ý bảo hắn ngoan ngoãn nghe giảng, Lục Thiệu cười cười quay đầu lại, nhìn thẳng lên bục giảng, nhưng trong lòng lại có ý đồ xấu.
Giáo viên đã giảng xong nội dung mới của tiết học này, đang bắt đầu giảng lại những nội dung chưa hoàn thành còn sót lại từ tiết trước, biết Từ Khanh đã hiểu nội dung này rồi, Lục Thiệu chuẩn bị giở trò.
Không mất bao lâu để Từ Khanh cảm nhận được trên đùi mình xuất hiện thêm một bàn tay, mà bàn tay này rất hư hỏng, vuốt tới vuốt lui, thậm chí còn sờ tới đũng quần của cậu mấy lần.
Từ Khanh đỏ ửng mặt, tóm được bàn tay đang làm loạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-khanh/247397/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.