Tần Đồng ngồi trên ghế mà không khác gì như đang ngồi đống lửa, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Lục Gia Diễm đang ngồi bên cửa sổ, từ ngày trở về từ hoàng cung hắn liền cảm thấy có gì đó không ổn, tuy rằng biểu tình trên mặt thoạt nhìn vẫn chẳng khác gì bình thường, nhưng hắn lại cảm thấy thật sự có gì đó không ổn, giống như một tòa núi lửa đang chực chờ phun trào, dưới biểu tình bình tĩnh đó không khác gì dung nham đang sôi sùng sục.
Giống như khi ở cung điện, Lục Gia Diễm chọn vị trí ngay giữa phần ảm đạm của ngọn nến, mờ mờ ảo ảo không nhìn rõ biểu tình, ánh mắt Tần Đồng hết liếc đến lại rút về, cuối cùng vẫn là nhịn không được, bước xuống đưa tay đến trước mặt hắn lắc lắc, hỏi: “Uy, ngươi không sao chứ?”
Núi lửa bùng nổ.
Ngay khi hắn nói xong thì cổ tay liền bị một nguồn lực mạnh mẽ nắm chặt kéo qua, thắt lưng cũng bị ôm chặt, miệng còn chưa kịp kinh hô đã bị hung hăng ngăn chặn, theo sau thanh âm rất nhỏ của tiếng răng nanh chạm vào nhau chính là đầu lưỡi xông vào khoang miệng hắn xâm chiếm một cách bá đạo. Ánh mắt mở to có thể nhìn thấy rõ ràng hàng lông mi của người nọ cùng với một đôi mắt vẫn vững vàng, Tần Đồng bị thất thần trong giây lát, đến khi mùi máu tươi trong khoang miệng càng ngày càng đậm hắn mới cảm giác được khóe môi đang đau đớn.
Tần Đồng vốn định tránh khai, nhưng tay vừa mới giơ lên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151410/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.