Tần Đồng lắc đầu, nhìn Lục Gia Diễm đứng ở bên cạnh mình, nói: “Lão gia tử, ta hôm nay không phải đến xem ngư.”
“Nga, đó là chuyện gì?”
“Này… vẫn là để hắn nói với ngươi đi.”
Lục Gia diễm từ phía sau Tần Đồng đi tới: “Trần lão gia tử, có thể hay không nói chuyện một chút?”
Trần lão nhân thấy Lục Gia Diễm chăm chú nhìn vào ánh mắt mình, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm, một loại dự cảm đã theo hắn mười năm trời nay, hắn cũng không biết vì sao mình lại có thể khẳng định như vậy, lập tức liền gật đầu nói: “Đi theo ta.”
Tần Đồng ngồi xổm trước cửa phòng Trần lão nhân, thần tình căm giận, Lục Gia Diễm đã nói chuyện với Trần lão nhân trong phòng gần nửa canh giờ, hắn bên ngoài ngồi chồm hổm cũng gần nửa canh giờ, vốn hắn cũng tính đi vào, kết quả còn chưa bước vào cửa, Lục Gia Diễm chỉ quăng một câu “Ngươi ở bên ngoài chờ.” Liền đem hắn ngăn ở ngoài cửa, cái gì cũng không nghe được.
Tần Đồng ngồi chồm hổm đến mức hai chân muốn lên men, đành phải đứng lên, duỗi cổ đi dạo một vòng phòng kia, chỉ tiếc cửa sổ đóng chặt, một khe hở cũng không chừa cho hắn, khiến hắn càng tức giận, dựa vào cái gì lại không cho hắn biết?!
Đến lần thứ ba hắn mò đến cạnh cửa, cửa rốt cuộc cũng mở ra, Trần lão nhân vẻ mặt bi thương lại kích động, nếp nhăn trên mặt còn nhịn không được run run, trong khóe mắt mang theo lệ, khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151403/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.