Dục dũng nhỏ hẹp khiến Tần Đồng có ảo giác như đang tiến vào thân thể Lục Gia Diễm, không khí cơ hồ cũng bị hắn đoạt lấy hầu như không còn, Tần Đồng dùng sức đem Lục Gia Diễm đang dính trên người mình đẩy ra một chút, há mồm hít thở không khí mới mẻ, hung tợn nói: “Một lần nữa, cút xuống đi!”
“A!…”
Lục Gia Diễm cắn cắn cổ Tần Đồng, một tay nâng thắt lưng hắn khiến hai người dán sát vào nhau hầu như không còn khe hở: “Miệng rất ngạnh cũng không hảo.” Loại cảm giác này, hắn đã muốn có bao nhiêu lần mà không được? Thoạt nhìn hắn tựa hồ có thể chịu được, nhưng về sau vẫn nên luyện tập nhiều chút mới tốt. (0_o)
Da thịt ngâm trong nước trở nên trơn mượt lạ thường, hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái, môi hắn lưu luyến ở cổ chậm chạp không muốn rời đi, lưu luyến đến mức Tần Đồng cảm thấy được cổ mình đã muốn bốc cháy không còn một mảnh, cuối cùng nhịn không được quay đầu muốn tránh đi đôi môi đang càn quấy kia, nhưng bởi vì quá vội vàng, “đông” một cái đập ngay vào thành dũng.
Tần Đồng rên một tiếng, không đợi hắn kịp lấy tay che đầu, Lục Gia Diễm đã lấy tay xoa: “Ngươi lộn xộn cái gì?” Khi nói chuyện đã có chút không che giấu được ý cười.
Tần Đồng giận dữ, một chưởng đẩy tay Lục Gia Diễm ra: “Tránh xa ta một chút!”
Không đợi hắn nói xong, Lục Gia Diễm đã muốn nhấc hắn từ trong nước lên, tiếp theo đó là một tấm khăn lớn chụp thẳng xuống, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151390/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.