Về đến nhà, tiểu đào là người thứ nhất nhảy xuống xe, một thân một mình cư nhiên lại có thể ôm một cái lu lớn chạy vào tìm nước, Tần Đồng trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu nha đầu ôm cái lu vượt qua cả đầu mình mà chạy như bay, cảm thán nói: “Quả nhiên là có sức sống a.”
Chăm sóc cá xong lại chuyển sang chăm sóc chó, cuối cùng mới là chăm sóc chính mình ăn cơm, sau khi ăn xong lại đem hai chú chó đi tản bộ, vừa lúc ra đến tiền viện, lúc này trong viện đã là một mảng xanh rì tràn đầy sức sống, khác hẳn một trời một vực với cái bộ dáng tiêu điều phủ đầy tuyết trắng lúc mới tới. Tần Đồng ngắm nghía cái ao lớn đang nằm lẳng lặng một bên trong viện, núi giả nơi đó đã phủ đầy rêu xanh, ngoài ra còn có cả cỏ dại, thoạt nhìn thật có chút hỗn độn, nói với tiểu đào: “Về sau dành chút thời gian sửa sang lại cái này, đến lúc đó đổ nước nuôi cá, nhất định sẽ rất đẹp.”
Tiểu đào chạy tới xem ao: “Nơi này thật lớn, chúng ta nếu bỏ mấy con cá nhỏ kia vào, có khi nào không thấy bóng dáng chúng đâu không?”
Lời nói khờ dại khiến Tấn Đồng bật cười: “Kia có cái gì khó, ngày mai lại đi mua thêm mấy cái.”
Ánh mắt tiểu đào sáng lấp lánh: “Thật?”
Tần Đồng còn chưa kịp trả lời, phía sau đã vang lên một thanh âm: “Trước đem mấy con cá này nuôi sống đi đã.” Lạnh lùng thản nhiên, thật chẳng khác nào đổ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151383/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.