Lục Gia Diễm vẻ mặt bình thản chém ra một chưởng tắt ngọn đèn dầu chuẩn bị nghỉ ngơi, Tần Đồng lúc này lại lóe lên ánh sáng, mang giày vào chuẩn bị bước ra khỏi cửa. Hắn thực sự là ngu ngốc, như thế nào đến lúc này mới nhớ đến chính mình cũng có thể thuê một phòng, tên hỗn trướng kia làm sao mà quản hắn.
Cách cửa vài cước bộ, một âm thanh lãnh đạm truyền đến: “Đứng lại.” Nghe được âm thanh này Tần Đồng nghiến răng nghiến lợi, nhớ tới ban ngày lại càng uất ức, cơn tức rốt cục bùng nổ, lão tử mắc gì mà phải nghe lời ngươi.
Lập tức không thèm để ý đến Lục Gia Diễm, thẳng bước đến chuẩn bị mở cửa bước ra. Một cánh tay vươn ra, để trên hai ván cửa hơi mỏng kia, mặc cho Tần Đồng có bao nhiêu sức lực đều xuất ra hết thì hai ván cửa cũng không khác gì bị niệm ấn chú không thể nhúc nhích.
Tần Đồng không tin lại kéo kéo cửa, vẫn không chút sứt mẻ, trong lòng lập tức cảm thấy tràn trề thất bại, luyện qua võ công thì khí lực cũng không giống người thường sao? Nóng giận ngẩng đầu: “Cho ta ra!”
“Muốn một mình rời khỏi phòng? Sau đó ngày mai thì sao?”
“Đó là chuyện của ta.”
“Không được.”
Tần Đồng ngạc nhiên sau một lúc lại muốn phát hỏa, trong đầu lại đột nhiên hiện ra linh quang, cơn tức tức thì được nèn xuống, trong mắt ẩn hiện nhiều điểm khó lường. Ban đầu hắn hay xúc động, bị cơn tức giận che phủ, nhưng hắn cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151348/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.