Thời gian chậm rãi trôi qua, chợ cũng đã sắp tan. Tần Đồng hết ngoảnh đông lại ngoảnh tây, tiểu đào nhìn thấy bộ dáng không yên lòng ấy, không khỏi thắc mắc: “Công tử, ngươi là đang nhìn cái gì?” Tần đồng lùi về sau gãi gãi đầu, nói: “Aiii, không có gì.”
Hắn đem son phấn đưa cho Châu nhi, vốn là tính muốn mượn tay Châu nhi để có thể cùng Tô chưởng quầy hợp tác. Lần trước hắn bị cự tuyệt hoàn toàn, chính mình đi thêm một lần nữa lại càng mất mặt, cũng không dám nói rõ với Châu nhi, như vậy chỉ sợ càng khiến người ta chán ghét, thật sự rất khó khăn. Vì thế liền nghĩ làm cho Châu nhi đem về một thứ gì đó cho Tô chưởng quầy xem thử, có lẽ sẽ có một tia hy vọng, kết quả chờ dài cả cổ mà chả thấy động tĩnh gì, chắc là đã thất bại rồi, đành phải chịu thôi.
Suy nghĩ cả buổi trời, bỗng nhiên túm lấy tiểu đào, vội vàng nói: “Tiểu đào, ta có chuyện này, phải đi khỏi đây một chút.” Nói xong liền chuẩn bị chạy. Hiếm khi có dịp tiểu đào phản ứng linh hoạt, nhanh tay giữ chặt, đem mọi thứ ném qua cho cô nương bên cạnh, nói: “Ta đi theo ngươi, nương muốn ta trông chừng ngươi cho tốt.”
Nghe được lời này Tần Đồng mặt trở nên đen thui, nhưng cũng không nề hà gì, chỉ dẫn theo tiểu đào vội vàng đến “Nghênh Tân quán” tìm tiểu nhị tên Trịnh Ba kia, Tần Đồng vốn không nhớ rõ tên hắn, đứng trước mặt hắn cả ngày trời mới ngượng ngùng nói: “Cái kia… Ách…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151332/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.