🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bạch Tương Dao thấy hai người đi xa rồi thì định quay người lại, bỗng cảm thấy có người giật giật vạt áo của mình, liền cúi đầu xem thì chính là tên ăn mày kia. Tay hắn đầy bùn đất, bám vào áo của Bạch Tương Dao liền lưu lại một vết bàn tay đen xì. Bạch Tương Dao cau mày, nhẫn nại không nổi nóng, nói:



- Ngươi làm gì vậy?



Cốc Chẩn ngây ngô nói:



- Ta muốn nói.



Bạch Tương Dao ngạc nhiên, hỏi:



- Nói gì?



Cốc Chẩn nói:



- Cái gì ta cũng nói được cả. Giọng người, giọng chó, giọng lợn, giọng chim, loại nào cũng nói được.



Người của Thiên bộ đều cười lớn, cùng nghĩ: “Thằng ngốc này trả lời hay thật.”



Trầm Tú trong đời thích nhất là trêu chọc kẻ yếu đuối, hắn liền cười nói:



- Ngươi nói được giọng lợn giọng chó, vậy có biết bò như chó không?



Cốc Chẩn ngây ngô cười nói:



- Biết chứ, biết chứ, ta bò cho ngươi xem nhé…



Nói rồi quả thật đặt chân tay trên mặt đất, như chó con bò về phía Trầm Tú, vừa bò vừa cười.



Mọi người thấy vậy thì đều phì cười. Trầm Tú rất đắc ý, tìm được thằng dở hơi này thì có ý muốn mua vui, liền phe phẩy quạt cười nói:



- Hay lắm, cho con, gọi ta một tiếng ông nội, ta sẽ cho ngươi đường mà ăn.



Cốc Chẩn cười hi hi nói:



- Ông nội ta vừa già vừa xấu, công tử ca ca lại rất dễ coi, giống như mẹ ta…



Trầm Tú lúc đầu nghe tên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hai/2235637/chuong-30-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thương Hải
Chương 30-1: Tâm toái (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.