Đã nhiều ngày, lão phu nhân nghe kể chuyện càng ngày càng vui vẻ, Diệp Tam cứ lục lọc trong bụng tất cả các câu chuyện nhưng vẫn không thể thỏa mãn được lão phu nhân. Vì thế đành phải ủ rủ nói thẳng với lão phu nhân. 
Không ngờ thay vì giận dữ, lão phu nhân lại tử tế hỏi Diệp Tam sống ở đâu, trong nhà có mấy huynh đệ tỷ muội, để Diệp Tamg kể cho bà nghe về những chuyện trước đây. 
Diệp Tam có chút do dự, nói: 
"Gia phụ đã chết trận từ sớm, chỉ còn lại ta và ca ca, trước đó không lâu ca ca cũng lên chiến trường, ta liền lưu lạc đến tận đây." 
Lão phu nhân nghệ xong không khỏi bi thương, nắm lấy tay Diệp Tam, vươn tay ôm nàng, thở dài nói. 
"Ngươi cũng là một đứa nhỏ số khổ, nếu không ngại thì không bằng từ nay về sau ở lại Phục Lĩnh đi. Ngươi và Hi Nhi làm bạn. Mặc dù Hi Nhi đi xa quanh năm, nhưng chỉ là làm ăn buôn bán, không có gì nguy hiểm, huống chi bên này còn bọn Liên Y đi cùng.." 
Diệp Tam vội vàng đưa tay ra, xấu hổ cười khan vài tiếng. 
"Lão phu nhân, Lan công tử luận tài hoa, luận bộ dạng đều là số một số hai, ta không có năng lực, bộ dạng cũng không xinh đẹp, sao dám hy vọng xa vời?" 
"Ta cảm thấy Hi nhi rất để ý đến ngươi." lão phu nhân cho rằng Diệp Tam ngượng ngùng, cười trêu ghẹo nói, "Nhưng chuyện này thật sự không thể nóng vội được, các ngươi cứ ở chung trước, lão 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hai-nguyet-chau/3336423/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.