Cố Mang Chi vốn có một ít võ công, tuy bị bệnh nhưng vẫn là con trai tướng quân, tuổi còn trẻ như vậy đã hơn người thường rất nhiều. 
Khi còn là một cậu bé, Cố Mang Chi cũng có cơ hội chinh chiến bên cạnh cha mình, nhưng cha hắn không cho phép hắn tiết lộ danh tính của mình trước, để hắn làm một gã tùy tùng nhỏ đi theo ca ca. 
Cuộc chiến đầu tiên của Cố Mang Chi, cũng là lần duy nhất trong đời, là với tộc giao nhân ở Nam Hải. 
Bên ngoài lều quân sự, nắng như thiêu đốt, thân hình gầy gò của hắn đứng chống chọi với ánh nắng thiêu đốt, bóng hắn co lại thành một quả bóng, ẩn dưới chân, hắn đã đứng đây cả buổi sáng, cái nắng tháng bảy như lửa, nội tâm thiếu niên cũng như một ngọn lửa, khó chịu bất an. 
"Ngươi đứng ở chỗ này làm gì? Luyện xong rồi à?" Cố Yến Chi cao hơn Cố Mang Chi nửa cái đầu, nheo mắt nhìn người đệ đệ yếu đuối trước mặt. 
Cố Mang Chi nói những lời đầu tiên hắn nói với Cố Yến Chi trong cuộc đời mình, cũng là những lời cuối cùng hắn nói, hắn mở miệng, một cái xưng hô trúc trắc phát ra từ cổ họng khô khốc của hắn. 
"Huynh trưởng, nhất định phải giao ra toàn bộ giao châu của bọn họ sao? Giao nhân tính cách mạnh mẽ, nếu phải chịu sự sắp xếp của Thần Tộc sợ là sẽ lấy thân tuẫn vật, có thể thương lượng với bọn họ để mượn không?" 
Cố Yến Chi nghe được cái xưng hô khàn khàn này, lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hai-nguyet-chau/2753004/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.