Lục Hạ lấy chồng rồi. Chồng cô ấy là người vô tâm nhất thế giới này.
Không chỉ vô tâm mà còn không biết thương hoa tiếc ngọc. Ra tay không chút lưu tình.
Lục Hạ chống tay lên giường, cố gắng ngồi dậy. Một đêm hoan ái, cơ thể cô trở nên nặng trĩu, tàn tạ vô cùng. Tối hôm qua, không biết giờ nào, phút nào, cô thậm chí đã nhìn thấy ông bà ở trên thiên đường vẫy gọi mình.
Lục Hạ bỗng rùng mình, cảm thấy lạnh toát sống lưng. Nếu đêm qua cô không kịp thời ngất đi, chắc hẳn đã chết dưới "khẩu súng" của anh rồi. Và "khẩu súng" ấy sẽ trở thành hung khí gây án. Hoắc Vũ sẽ bị phán án tù chung thân.
Nhà tan cửa nát. Đi tong cả một mối hôn sự. Tan nát cả một cuộc hôn nhân.
Lục Hạ nhìn Hoắc Vũ đang ngủ say trên giường. Đôi mắt hoa đào đã nhắm lại nhưng không thể che dấu hoàn toàn sự tinh tường, sắc sảo. Đôi môi mỏng mím chặt, tạo thành một đường thẳng. Mặc dù ngủ, nhưng sự quyến rũ của anh không những không giảm, trái lại còn tăng lên.
Hoắc Vũ không cường tráng như những người đàn ông khác. Dáng người anh cao gầy. Nhưng không phải kẻ yếu. Nơi nào cần thịt có thịt, cần cơ bắp có cơ bắp. Hoàn hảo không chỗ chê.
Tuy nhiên, Lục Hạ chê! Chê thậm tệ!
"Hoắc Vũ, đừng nghĩ có tí nhan sắc liền khiến bản tiểu thư mềm lòng. Cái nết đánh chết cái đẹp, hiểu không?"
Lục Hạ vỗ vỗ khuôn mặt bạc tỷ của Hoắc Vũ mấy cái, xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-em-ca-mot-doi/2496448/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.