Lục Hạ lấy chồng rồi. Chồng cô ấy là người vô tâm nhất thế giới này.
Đặc biệt về phương diện giường chiếu, chồng cô, Hoắc Vũ lại tàn nhẫn hơn cả.
Giờ phút này, người chồng trong truyền thuyết ấy đã hoá thành cầm thú, con ngươi đen kịt loé lên tia tà ác.
Lục Hạ chứng kiến một màn này, sự gan dạ mới ban nãy đều bay mất, thay vào đó là một nỗi sợ không tên. Không biết vì lí do gì, mồ hôi lạnh bất giác túa ra, thấm đẫm lưng áo cô.
Lục Hạ cảm thấy bản thân vừa nhấn phải nút tự hủy rồi. "Tuần này không cần xuống giường", anh đùa cô chắc!
Đem hai tay chống lên khuôn ngực rắn chắc của Hoắc Vũ, Lục Hạ dùng hết sức bình sinh, cố gắng đẩy anh ra, cứu lấy tương lai của mình.
"Hoắc Vũ, anh đừng đùa nữa."
Một đêm "vận động" kịch liệt, Lục Hạ không tin anh còn dư sức "làm" thêm một hiệp nữa.
Chỉ là Lục Hạ xui xẻo gặp phải Hoắc Vũ, càng xui xẻo khi đánh giá quá thấp người đàn ông trước mặt này. Ngay khi cô vừa dứt lời, Hoắc Vũ lập tức cười ra, con ngươi tối đen dán lên người cô.
"Hạ Hạ, em không nên đánh giá thấp người đàn ông của mình." Gượng gạo đặt lên trán cô một nụ hôn, anh cười cười. "Không tin, em thử xem."
"Anh!"
Trước sự trêu chọc công khai của Hoắc Vũ, Lục Hạ chỉ còn cách cứng họng. Tức đến run người, đỏ cả mặt mũi nhưng mắng không được, trách không xong.
Thế nhưng, Lục Hạ không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-em-ca-mot-doi/2496444/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.