"Anh... anh tắm cho chị nhé?"
Phựt, phựt, phựt!
Dây thần kinh của Lục Hạ mỗi giây mỗi phút lại giảm đi một cái.
Cô thở hắt một hơi, cố gắng áp chế cơn bạo ngược trong lòng. Giờ phút này, Lục Hạ hận không thể lao đến đánh Hoắc Vũ một trận cho hả giận Tặng cho anh cái nhìn lạnh băng, cô gằn giọng đe doạ. "Cút. Đừng để tôi cắt cục thịt thừa của anh!"
Một đợt khí lạnh ập đến khiến Hoắc Vũ rét run. Khẽ rùng mình một cái, anh gãi gãi đầu, cào loạn mái tóc, nghiêng đầu thắc mắc.
"Chị, chị làm sao vậy?"
"Anh... anh chỉ muốn giúp chị thôi mà."
Lục Hạ bị Hoắc Vũ làm cho tức đến mức mất luôn cả khả năng ngôn luận. Cô đỡ trán, bất lực lên tiếng.
"Hoắc Vũ, đây là chuyện hết sức tế nhị. Tôi không thể để anh giúp đỡ được, anh có hiểu không?"
Hoắc Vũ "à" một tiếng như thể đã hiểu ra điều gì đó nhưng rồi lại rơi vào trầm tư. Một lúc sau, anh mới chậm rãi hỏi ngược. "Vậy, vậy chuyện chị vừa làm với Vũ... có phải là chuyện tế nhị không?"
"Phải!"
Lục Hạ không chút do dự trả lời ngay lập tức. Cứ tưởng Hoắc Vũ sau khi hiểu ra vấn đề nan giải này thì sẽ buông tha cho cô. Nhưng, người tính không bằng trời tính, Hoắc Vũ vậy mà mỉm cười tươi rói.
Cảm giác nguy hiểm trào dâng trong lòng Lục Hạ, nhưng cô chưa kịp nói thêm bất cứ lời nào, Hoắc Vũ đã ngay lập tức chốt hạ.
"Chị, chuyện tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-em-ca-mot-doi/2496428/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.