Lam Thiên Vũ và Ti Tuệ chờ ở ngoài hơn một tiếng, vẫn chưa thấy bác sĩ đi ra, Lam Thiên Vũ có chút sốt ruột: "Thẩm Hân sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Sao lại lâu như vậy?"
"Giờ mới hơn một tiếng, có thể bác sĩ đang kiểm tra toàn diện cho cô ấy."
Lam Thiên Vũ không nói gì, thật ra trong lòng cô thấy Thẩm Hân chỉ bị thương ngoài da một chút, đầu bị bình hoa đập vào rách một vết nhỏ, chân bị trẹo, thêm vài vết xây xát, tình huống bình thường như vậy, bác sĩ đều trực tiếp xử lý miệng vết thương bên ngoài, không phức tạp như hôm nay.
Có lẽ là muốn kiểm tra kỹ cho cô ấy, nghĩ vậy, trong lòng Lam Thiên Vũ buông lỏng một chút.
"Chờ một lát, tôi đi mua chai nước cho cô." Ti Tuệ đi tới máy bán nước tự động cách đó không xa.
Lam Thiên Vũ ngồi trên ghế tiếp tục chờ, nhớ vừa rồi ở nhà hàng Ý Cung, Lãnh Nhược Băng chuẩn bị nói chuyện về Dạ Diễm cho cô, lại ở thời điểm mấu chốt bị ngắt lời, tay cô sờ di động trong túi, muốn gọi Lãnh Nhược Băng, lại phát hiện di động không cánh mà bay.
"Cô Lam, nước." Ti Tuệ cầm một chai nước suối đưa cho Lam Thiên Vũ.
"Ti Tuệ, cô có thấy điện thoại của tôi không?" Lam Thiên Vũ nhận lấy chai nước.
"Không thấy, không phải cô vẫn cầm sao? Sao vậy? Cô đánh mất rồi?" Ti Tuệ hỏi.
"Hình như vậy." Lam Thiên Vũ nhíu mày, "Không biết có phải rơi ở nhà hàng hay không, cô gọi hỏi một chút đi." "Không cần, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734315/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.