Dạ Diễm đi vào phòng khám, bác sĩ đang làm siêu âm cho Lam Thiên Vũ, đúng là sắc mặt của cô ấy không tốt lắm, nhưng anh không nghĩ là có vấn đề gì nghiêm trọng.
"Sao rồi? Đứa bé có việc gì không? Dạ Diễm bình tĩnh hỏi.
"Là động thai, không có vấn đề gì lớn." Bác sĩ sản khoa nói, "Về nhà tĩnh dưỡng cho tốt, đừng để bị kịch động mạnh, là không có việc gì."
"Hiện tại có phải uống thuốc hay là trị liệu bằng phương pháp gì không?" Lãnh Nhược Băng hỏi.
"Chỉ uống một chút Vitamin, canxi và axit folic là được rồi." Bác sĩ đỡ Lam Thiên Vũ ngồi xuống, "Tôi đi lấy thuốc cho cô."
Lãnh Nhược Băng đi qua giúp Lam Thiên Vũ sửa sang lại quần áo, Lam Thiên Vũ thần sắc có phần mệt mỏi, từ đầu đến cuối đều không để ý đến Dạ Diễm.
Dạ Diễm thực ra đang nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt lạnh như băng, một lúc sau, anh mới thản nhiên nói: "Bá mẫu, phiền người đi ra ngoài một chút, tôi có việc cần nói với Lam Thiên Vũ."
"Đúng vậy, tôi cũng có chuyện cần nói với anh." Lam Thiên Vũ nâng mặt nhìn anh ta, anh mắt sắc khí.
"Vậy tôi đi ra ngoài trước, có việc gì thì gọi ta." Lãnh Nhược Băng vỗ nhẹ vào Lam Thiên Vũ.
"Ừm." Lam Thiên Vũ gật đầu, nhìn bà đi ra ngoài.
...
Phòng bệnh trở nên im lặng, hai người trầm mặc trong chốc lát, Lam Thiên Vũ hổ: "Chuyện đêm nay là...."
"Đúng vậy!" Dạ Diễm cắt ngang lời Lam Thiên Vũ, thẳng thừng nói, "Là tôi cố ý để cho Kiều Tinh bị ngã."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734147/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.