Dạ Diễm về nhà với tốc độ nhanh nhất mà vẫn chậm mất mười phút. Đi vào phòng khách, Dạ lão thái gia vẫn đang ngồi ở sô pha, trừng mắt nổi giận quát:
"Mày còn biết trở về?"
"Chỉ là chậm có mười phút thôi mà ông nội, có cần phải tức giận vậy không?" Dạ Diễm liếc nhìn, nhanh chóng đi vào trong.
"Có mười phút thôi hả." Dạ lão thái gia gõ cây gậy xuống sàn nhà:
"Nếu Thiên Vũ không ngăn ta, ta đã sớm đi ra ngoài bắt ngươi về."
Dạ Diễm không nói gì, nhìn thẳng vào Lam Thiên Vũ. Cô lạnh lùng im lặng pha trà, bưng lên một ly cho Dạ lão thái gia:
"Ông nội, nếm thử chút trà cháu pha có ngon không ạ."
Dạ lão thái gia nhấp một ngụm, thốt lên:
"Không tệ chút nào, Thiên Vũ, ta cùng không ngờ tài nghệ pha trà của cháu tốt như vậy."
"Đã lâu rồi cháu không pha trà, ngày trước khi cha cháu còn sống, cháu đã được học từ ông ấy." Lam Thiên Vũ mỉm cười, đứng dậy nói:
"Nếu không có gì nữa thì cháu xin phép về phòng trước, ông nên nghỉ sớm đi ạ."
"Chờ một chút." Dạ lãi thái gia gọi cô.
Lam Thiên Vũ lần nữa lại ngồi xuống.
Dạ lão thái gia nhìn vào Dạ diễm, mạnh mẽ ra lệnh:
"Ba ngày nữa chính là đám cưới của hai đứa, để cho hai đứa nhanh chóng thích nghi với cuộc sống gia đình, đêm nay hai đứa sẽ ở chung một phòng."
Lam Thiên Vũ sững người, ngạc nhiên nhìn Dạ Diễm.
"Được thôi, tôi không quan tâm" Dạ Diễm thẳng thắn trả lời, với lấy ly trà.
"Ai cho mày uống?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734120/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.