Dạ Diễm lao ra khỏi thang máy, vừa giữ chặt vết thương của mình vừa chạy tới căn phòng 1109, vết thương bị nứt khiến máu chảy ra, thấm qua lớp áo khoác màu trắng, trán hắn đổ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt trông rất đáng sợ, nhưng bước chân của hắn vẫn không hề dừng lại.
Vừa chạy tới ngoài phòng, Dạ Diễm đã nghe thấy tiếng khóc thê thảm của Lam Thiên Vũ truyền tới, hắn hoảng hốt dừng lại, trong lòng bùng lên một ngọn lửa tức giận bốc cao, dòng máu đang chảy trong người cuộn trào sôi sục!!!
Dạ Diễm nhấc chân đạp vào cửa phòng nghỉ, "Rầm" một tiếng, cửa phòng bị đá văng ra đập vào vách tường, tạo thành tiếng vang chói tai.
Dạ Diễm vọt vào bên trong căn phòng, đúng lúc nhìn thấy cảnh Tiêu Kỳ đang nằm đè lên người Lam Thiên Vũ hôn tới tấp, Lam Thiên Vũ thì vô cùng đau khổ, mặt đầy nước mắt, quần áo hầu như đã bị xét rách toàn bệ, chỉ còn lại duy nhất nội y che đi những vị trí kín đáo nhất trên cơ thể, tay của Tiêu Kỳ đang đặt trên bờ mông Lam Thiên Vũ, chuẩn bị cởi bỏ nội y của cô ra, đôi chân thon dài của Lam Thiên Vũ cũng bị hắn tách ra.
"Tiêu Kỳ, tao giết mày—" Dạ Diễm như một con dã thú xông tới túm lấy Tiêu Kỳ, giơ tay lên muốn đánh hắn nhưng Tiêu Kỳ đã thủ sẵn một cây kéo trong tay, hắn lập tức đâm cây kéo kia vào vị trí trái tim của Dạ Diễm, cắn răng cười gằn thành tiếng: "Dạ Diễm, mày thua rồi!"
"Trong từ điển của tôi, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734107/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.