Lời của Dạ Diễm vừa lãnh khốc lại tàn nhẫn, chẳng khác nào một thứ vũ khí sắc nhọn đâm thẳng vào tim Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ cảm thấy cực kỳ nhục nhã, trong mắt cô nổi tơ máu, đỏ tới mức như thể cô sắp khóc ra máu vậy, cô cứ dùng ánh mắt đó mà nhìn Dạ Diễm, nhưng lại không lên tiếng.
Dạ Diễm bị cô nhìn chằm chằm như vậy, không khỏi khó chịu, hắn cau mày: "Cô không cần phải nhìn tôi như vậy, đêm hôm đó là tự cô nguyện, không thể trách tôi được."
Dạ Diễm dừng lại một chút rồi nói tiếp, "Cô nên cảm ơn tôi mới phải, là tôi giúp cô nhìn rõ bộ mặt thật của Tiêu Kỳ, nếu cô thật sự kết hôn cùng hắn thì sẽ phải hối hận cả đời đấy."
"Ha!" Lam Thiên Vũ cười nhạo, như thể cô vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên đời vậy,
"Dạ Diễm, anh đã từng yêu ai chưa?"
Dạ Diễm dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cô.
"Cô gái tên là Vũ Dao đó, có lẽ là người anh thật lòng yêu thương đúng không?" Lam Thiên Vũ nhìn thẳng Dạ Diễm, "Nếu cô ấy bị tổn thương, anh có muốn cô ấy cảm ơn hung thủ không?"
"Vũ Dao là cả sinh mạng của tôi, cô không sánh được với cô ấy." Dạ Diễm nhìn sang hướng khác.
Lam Thiên Vũ nắm chặt bàn tay thành nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Phải, có thể trong lòng anh tôi chẳng đáng một xu, nhưng trên đời này cũng có những người thật lòng yêu thương tôi, trong lòng bọn họ tôi cũng quý giá như Vũ Dao của anh vậy! Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734092/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.