Lam Thiên Vũ đã đáp chuyến bay kéo dài ba tiếng đến Thái Lan và tìm thấy một khách sạn yên tĩnh, cô không muốn gặp ai.
Tiêu Hàn đã không đi tìm cô ấy. Anh ấy biết cô rất rõ. Mỗi lần tuyệt vọng, cô muốn im lặng và không muốn bị ai làm phiền, vì vậy anh ấy sẽ kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi cô quay lại.
...
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới vậy mà hai mươi lăm ngày đã trong chớp mắt. Ngày sau ngày mai là ngày kết hôn của Dạ Diễm và Thẩm Ngưng. Nhưng giờ anh ấy vẫn chưa trở về. Nếu Thẩm Ngưng không thể tìm thấy anh theo nhiều cách khác nhau, cô sẽ phát điên lên mất.
Tối nay, Thẩm Ngưng lại đến công ty một lần nữa để tìm Nhược Băng, mắt đỏ ngầu, giọng nghẹn ngào: "Mẹ ơi, vẫn không có tin tức gì về Dạ Diễm, cuộc hôn nhân này dường như không thể tốt đẹp được, con phải làm sao đây?"
"Ngày mốt mới đám cưới, con việc gì phải gấp gáp vậy chứ." Lãnh Nhược Băng bận rộn với việc xử lý tài liệu, cô không để ý lắm đến lời Thẩm Ngưng nói.
"Làm thế nào con không thể không lo lắng được chứ, nếu anh ấy không quay lại thì sao?" Thẩm
Ngưng giật những tài liệu trên tay mẹ cô: "Mẹ ơi, mẹ có thể tạm thôi làm việc một lát được không?
Đây là việc trọng đại của cả đời con!"
"Thật sao? Người nhà của Dạ gia đang đến sao?" Thẩm Ngưng vui mừng khôn xiết. "Tuyệt vời, tuyệt vời, khi nào họ sẽ đến? Tôi sẽ đón họ."
"Việc này cứ để tôi lo liệu. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734083/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.