Mọi việc đã thành như vậy rồi, giờ có muốn thay đổi cũng không được.
Lòng tự trọng và kiêu ngạo không cho phép Dạ Diễm hạ thấp chính bản thân mình. Anh không có một chút áy náy nào, anh bình tĩnh nói: "Tại cậu không nói rõ, vì vậy cậu không thể đổ lỗi cho tôi được."
"Cậu..." Tiêu Hàn tức giận đến nỗi đôi mắt màu nâu của anh lóe lên tin lửa.
"Bây giờ gỗ đã đóng thành thuyền, cô ấy sinh ra đã là người phụ nữ của tôi rồi." Dạ Diễm mạnh mẽ tuyên bố, "Xin hãy bước ra ngoài đi."
Tiêu Hàn liếc nhìn anh ta một cách phẫn nộ rồi cúi xuống để giữ Lam Thiên Vũ nhưng cô đẩy anh điên cuồng: "Đi đi, đừng chạm vào tôi-"
"Tôi sẽ đưa em đi." Tiêu Hàn dẫn cô đi ngay cả khi Thiên Vũ còn đang quấn chăn quanh người.
Nhưng cô không muốn ràng buộc bất kỳ mối quan hệ nào với anh ta, vì vậy cuộc đấu tranh cuồng loạn bắt đầu xảy ra, góc chăn bị trượt, đôi vai trần của Thiên Vũ lộ ra, Dạ Diễm nhướng mày, mặt lạnh như tiền, khé quát: "Được rồi, hãy để cô ấy thay đồ, chúng ta hãy ra ngoài nói chuyện đi."
Vừa nói, Dạ Diễm vừa lấy một bộ đồ từ tủ quần áo và đi ra ngoài.
Tiêu Hàn buông Thiên Vũ xuống và ra hiệu, lập tức một nữ vệ sĩ bước vào, Tiêu Hàn lùi về phía sau và rời đi. Khi anh lùi về phía cửa, thì bất ngờ đụng phải một người. Đó là Tiêu Kỳ. Anh đứng ở cửa và lặng lẽ nhìn mọi thứ. Anh ấy đã đứng ở cửa và lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734073/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.