Lam Thiên Vũ nằm trên giường và chỉ trích cả hai người họ dọn dẹp nhà cửa.
Lôi Liệt mang một cốc sữa nóng đến chỗ cô: "Thiên Vũ, hãy uống thứ này trước đi, tôi sẽ đi nấu mì gói sau."
"Cảm ơn anh." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng đáp lại lòng tốt của Lôi Liệt. Thường ngày cô luôn cảm thấy khó chịu vì lúc nào anh cũng bám theo cô như một cái đuôi. Nhưng giờ đây, cô lại thấy thật sự biết ơn và trân trọng khoảnh khắc này khi anh lúc nào cũng có mặt bên cạnh cô.
Chỉ những khi hoạn nạn, chúng ta mới có thể nhận ra cảm xúc thật của mình....
Lam Thiên Vũ không ngừng suy nghĩ về Tiêu Kỳ, càng nghĩ cô càng cảm thấy thất vọng. Khi Tiêu Kỳ gọi trên đường, sự chú ý của cô ấy đã tập trung vào Dạ Diễm. Khi cô chuẩn bị gọi lại cho anh, cuộc gọi đã bị ngắt. Tiêu Kỳ gửi cho cô một tin nhắn. Một lời xin lỗi ngắn và hỏi cô ấy đang ở đâu.
Cô không trả lời, ngoại trừ ở nhà thì cô có thể đi đâu được chứ?
Anh luôn ân cần, dịu dàng với cô, anh luôn rất chu đáo, nhưng lần này anh lại để cô thất vọng nhiều đến vậy. Cô đã từng nghĩ rằng dạo này anh đã bỏ bê cô vì công việc gia đình khá bận rộn, nhưng ít nhất anh cũng nên đến thăm cô dù chỉ một lần chứ? Cô đã nằm trong bệnh viện vài ngày, anh thậm chí còn không có một tin nhắn hỏi thăm nào.
Cô còn không thể tin nổi anh là bạn trai của mình, rằng hai người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-dinh-dau-tien-khuat-phuc-chong-ac-ma/734040/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.