Di Huân hỏi nét mặt lo lắng: 
- Em mệt à? Sao lại đến đây vậy! Kí túc ở rất xa đây rồi?! 
- Ơ không có. Em đi tìm việc làm thêm. Trưa nóng quá em ngồi ở đây một lúc, không ngờ lại ngủ luôn. Hi hi ngại quá!! 
Tuyết Du vừa dứt lời thì bụng lại biểu tình dữ dội hơn. Di Huân thấy vậy ngỏ lời: 
- Chưa ăn gì à? - Tuyết Du khẽ lắc đầu, anh nói tiếp, giọng dịu dàng - Lên xe đi. 
Tuyết Du ngạc nhiên nhưng không thể từ chối. 
Di Huân lái xe một mạch đến phố B, xe đỗ trước một ngôi nhà. Di Huân xuống xe, mở cổng rồi lên xe chạy vào trong sân. Tuyết Du nhìn xung quanh mà thốt lên: 
- Woa! Thầy Lâm đừng nói đây là nhà thầy nha! 
Di Huân cười: 
- Ừ căn hộ của tôi. Em vào trong đi. 
- Như vậy...có ổn không? 
- Sao vậy? Chẳng phải chúng ta là bạn sao? 
Hai chữ " chúng ta" sao mà sâu sắc thế xoáy mạnh vào não Tuyết Du. Cô đi theo Di Huân vào nhà, căn nhà tuy lớn nhưng phòng khách khá nhỏ đổi lại rất gọn gàng. Tuyết Du luôn miệng hỏi: 
- Thầy ở một mình à? 
Di Huân đang loay hoay bên tủ lạnh nghe vậy lại im lặng một lúc rồi khàn giọng nói: 
- Thi thoảng có một người rảnh rỗi tới đây dọn dẹp. 
Tuyết Du giảo hoạt: 
- Bạn gái thầy hả?!! 
Lâm Di Huân hơi ngừng ngại, ánh mắt hơi trầm xuống, một lúc sau anh mới nói: 
- Có thể gọi như vậy. 
Tuyết Du thấy mình đã nói gì không đúng, ngần ngừ một lúc. Di 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-de-dua-anh-den/70217/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.