Editor: QUINNA LAURENT
“Quả Quả, cơm em mua ăn rất ngon, không biết tại vì sao nữa?” Trong canteen trường học, Phương Trăn ăn cơm, cắn thìa cười tủm tỉm nhìn Lâm Quả, vẻ mặt thỏa mãn.
“Bởi vì có tôi hầu hạ anh.” Lâm Quả cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời.
“Thấy ghét, không phải nguyên nhân này!” Phương Trăn cười ngọt ngào, vứt cho Lâm Quả một cái nháy mắt, dùng giọng nói nhẹ nhàng quyến rũ chết người nói: “Đó là bởi vì người ta cảm nhận được tình yêu của Quả Quả, cho nên mới thấy cơm ngon thôi.”
“Yêu cái đầu anh!” Lâm Quả ngẩng đầu liếc mắt xem thường cái nháy mắt của Phương Trăn: “Câm cái miệng anh lại, mau ăn cơm,còn dám nói mấy lời ghê tởm thì coi chừng tôi chém anh!”
Phương Trăn nhíu mày, không cho là đúng cúi đầu ăn hai muỗng cơm, sau đó chọt cái muỗng vào cơm của Lâm Quả: “Tôi ăn cái này.”
“Anh là heo hả? Cơm anh không có sao?”
“Đồ ăn của em có vẻ ngon hơn thôi!”
Phương Trăn nở nụ cười vô tội, được nước tiếp tục lấn tới, múc một miếng khoai tây: “Cái này tôi cũng muốn ăn.”
“Phiền muốn chết!” Lâm Quả vẻ mặt không kiên nhẫn, “Sao anh có thể đáng ghét như vậy?”
“Nào có? Đây là biểu hiện của việc tôi yêu em đó!”
“Yêu cái đầu anh!”
“Quả Quả chửi người ta không có sáng tạo gì cả! Nói đi nói lại cũng chỉ có vài câu......”
“Không được kêu Quả Quả......”
Mắt thấy hai người kia lại sắp trình diễn một màn tình cảm buồn nôn, Hồ Luân thật sự xem không nổi nữa, thật cẩn thận nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-de-biet-toi-yeu-em/45743/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.