Lâm Quả trở lại trường học đã hơn chín giờ tối. Trong phòng Bao Đại Đồng cùng Hồ Luân hai người đang tranh luận về sự tinh tuý của Tam Quốc rốt cuộc là cái gì? Bao Đại Đồng nói: “Cái tinh tuý của Tam Quốc chính là câu nói của Tào Tháo:‘ Ta thà phụ cả thiên hạ chứ quyết không để người trong thiên hạ phụ ta’!”. Hồ Luân lại phản bác: “Tinh tuý của Tam Quốc là tinh thần ‘ trung can nghĩa đảm ’ của Quan Công mới đúng!”
Thấy Lâm Quả đã về, hai người liền lôi kéo Lâm Quả về phe của mình.
Tâm tình Lâm Quả vốn đang không tốt, làm sao có hứng thú chơi cùng bọn họ, vì thế cho mỗi người một cái đấm, nói:”Tinh tuý của Tam Quốc chính là‘ đánh đi rồi tính’!”
Hồ Luân vuốt đầu, nghĩ nghĩ cái câu ‘đánh đi rồi tính’ này là ở chương nào. Bao Đại Đồng thì thông minh hơn, Lâm Quả vừa tan học, đã bị một chiếc xe ngoại nhập đến trường bắt đi, hiện tại trở về thì mặt mày chằm dằm, mà Phương Trăn lại không thấy đâu, trong khoảng thời gian ngắn cậu đã đoán được vài phần.
Bao Đại Đồng đi qua, đẩy đẩy Lâm Quả, hiếu kì hỏi: “Có phải mày có chuyện gì không vui không? Người đàn ông lúc chiều là ai vậy?”
“Anh họ của Phương Trăn!” Lâm Quả nhíu mày, trên đường về tuy rằng có ghé tiệm mua đồ ăn, nhưng mà bởi vì tâm tình không thoải mái, cho nên ăn cũng không vô.
“Lái chiếc xe phong cách như vậy, người nhà của Phương học trưởng không phải dạng vừa à
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-de-biet-toi-yeu-em/3236655/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.