Vị trí thượng cung hiện giờ còn trống, đương nhiênphải tìm người thích hợp để lấp chỗ trống. Ta biết rõ lần này ta lại phải cùnghoàng hậu tranh đoạt quyền lực một phen, mà chuyện này Hạ Hầu Thần không thểnhúng tay. Trong triều đình hắn không ngừng lập người mới đả kích Thời gia, sớmđã khiến Thời gia bất mãn. Thời gia giàu nhất nhì thiên hạ, nếu như Hạ Hầu Thầnbiểu hiện ra sự bất mãn đối với hoàng hậu quá rõ ràng, rất dễ khiến Thời gia bíquá hoá liều, làm cho kinh tế dao động.
Ta hiểu rõ suy nghĩ của Hạ Hầu Thần, hắn chỉ muốntranh đấu không thấy máu để góp phần ổn định thời cuộc. Dù sao hắn mớiđăng đế vị, căn cơ chưa ổn, mà gia tộc Thượng Quan tiền triều gần như đã vétsạch quốc khố, nếu như lại gây ra chiến tranh, chỉ sợ lại phải tiêu tốn khôngít bạc.
Ánh nắng sớm tươi sáng, bầu trời trong xanh, trông rangoài cửa sổ, trên ngọn cỏ xanh biếc còn đọng sương sớm. Ta nhìn người đang quỳtrước mặt, nhẹ giọng hỏi: “Vết thương trên tay ngươi đã đỡ chưa? Đãtới đây, bản phi sẽ sai người đấm bóp mỗi ngày cho ngươi, nhờ ngự y dùng kimchâm giúp ngươi đả thông huyệt đạo, sẽ chậm rãi tốt dần lên.”
Tiêm Tử ngẩng đầu lên, làn môi run nhè nhẹ, dập đầuhành đại lễ, nói: “Đa tạ nương nương.”
Ta cười nói: “Ngươi giúp bản phi một biệc lớn nhưvậy, bản phi sẽ không bạc đãi người đã giúp ta. Đúng rồi, cái tênTiêm Tử này đã là tên cũ của người trong Tiêm Vũ các, không thể dùng nữa, ngươiliền theo bọn Tố Linh, gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/2170355/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.