Ta vội vàng quỳ xuống biện bạch, “Hoàng hậu nươngnương, thần thiếp oan uổng quá. Canh thuốc kia thần thiếp đã uống qua sau đómới múc cho thái hậu. Thần thiếp cũng không có việc gì, sao lại nói canh thuốckhông ổn?” 
Hoàng hậu cười lạnh, không còn thấy vẻ từ ái nhưthường ngày, nói: “Bản cung biết ngươi sẽ biện bạch như thế mà. Bản cunglàm sao lại quên, Ninh chiêu hoa trước kia từng là thượng cung, thủ đoạn tựnhiên cao siêu. Người bên ngoài càng đoán ngươi không dám trắng trợn hại người,ngươi lại càng muốn làm như thế. Không sai, chén canh thuốc ngươi bưng đi tấtnhiên là không có độc, nhưng Ninh chiêu hoa học rộng hiểu nhiều. Ninh chiêu hoacòn nhớ Lan Nhược hiên có một loại hoa lan, tên gọi là nhụy điệp không?” 
“Thần thiếp tự nhiên nhớ rõ, mấy tháng trước lúc nhụyđiệp nở rộ, thần thiếp còn mời hoàng hậu nương nương cùng đi Lan Nhược hiênxem, hoàng hậu nương nương đã quên rồi sao?” Ta cúi đầu nói, “Thần thiếpcòn không ngờ tới, thợ làm vườn trong cung tài nghệ lại cao siêu như thế, mangnhụy điệp vào trong trong phòng ấm, mùa đông rét đậm mà vẫn có thể nở hoa nhưcũ. Chẳng qua hoa cỏ này được người ta chăm sóc, chung quy vẫn không có tư tháixinh đẹp như được thiên nhiên bên ngoài tạo hình.” 
Đám thợ làm vườn sao có thể chăm chỉ như vậy, chắc hẳnphải có người ngầm hạ chỉ, trong phòng ấm mới có lan nhụy điệp nở rộ. Ta lạikhông đoán ra rốt cuộc hoàng hậu đã bày bố cục diện như thế nào, nhụyđiệp nở rộ, hương thơm xông vào mũi, nhưng loại hoa này cũng không độc. 
Hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/126095/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.