Thần sắc thái hậu phức tạp, lập tức đứng dậy, quên mấtcó ta. Ta vội vàng quỳ xuống nói với thái hậu: “Thái hậu, không thể đểhoàng thượng biết nô tỳ ở chỗ này. Nếu như bị hoàng thượng trách phạt, nô tỳ sẽkhông thể làm việc cho ngài nữa!”
Lúc này, bà ta mới tập trung tư tưởng gật gật đầu,“Ngươi tạm lánh phía sau bình phong đi!”
Ta bò lên, nghiêng ngả lảo đảo chạy tới bình phong. Vìtâm hoảng ý loạn, đầu đập vào bình phong, đau đến mắt nổ đom đóm, lại không dámhô đau. Nghe được phía sau có tiếng bước chân bịch bịch mà tới, ta vội vàngtrốn phía sau bình phong.
Mới vừa thở hổn hển một hơi, liền nghe giọng nói củaHạ Hầu Thần vang lên trong thiền đường, “ Gần đây thân thể mẫu hậu có ổnkhông?”
Thái hậu lại gõ mõ, trong tiếng cốc cốc, bà nhàn nhạtmà nói: “Có gì không tốt? Cả ngày ăn chay niệm Phật, cầu Phật tổ phù hộ. Hômnay, hiếm thấy hoàng đế rảnh rỗi tới thăm ai gia.”
”Đây là canh thuốc Tư thiện phòng đưa tới à? Hàng năm tới thời điểm này, lúc cuối thu vào đông, mẫu hậu luôn cóchứng tim đập nhanh, nghe nói tân nhiệm thượng cung vừa nhậm chức, liền nghiêncứu canh thuốc trị bệnh tim đập nhanh này đưa tới cho mẫu hậu. Uống canh thuốcnày rồi, bệnh của mẫu hậu có tái phát nữa không?”
Nghe Hạ Hầu Thần chỉ nói chuyện gia sự, hỏi han bệnhtình thái hậu, ta mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ thầm có lẽ hắn không phảivì ta mà tới. Nghĩ lại cũng cảm thấy buồn cười, ta đúng là thần hồn nát thầntính, đa nghi, vừa thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/126083/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.