Một quận bên cạnh Kiếm Nam vừa kết thúc một hồi đại chiến. Đây là trận đầu tiên Đại Ngụy và Kiếm Nam giao tranh mà giành được thắng lợi quy mô lớn.
Bởi chủ tướng nghe theo đề nghị của một cu li nên mới có được chiến thắng này.
Và người đưa ra đề nghị kia chính là Dương Tự.
Dương Tự trước kia đã cùng một đám tinh binh hợp tác lấy được mấy trận thắng nhỏ. Chủ tướng thấy vậy thì quan tâm, lại nhớ tới lúc trước Dương Tam Lang ở Lũng Hữu đã có thể bò từ một Giáo Úy nho nhỏ lên chức tướng quân. Thế là ông ta lâp tức cho người tới hỏi. Nay Đại Ngụy lấy được thắng lợi, có ai không phấn chấn cơ chứ?!
Dương Tự vừa được khen thì nhất định sẽ được đề bạt, ít nhất cũng phải cho hắn một chức Giáo Úy. Lúc này hắn ra khỏi trướng, nhìn thấy toàn quân đang bận rộn di chuyển dân chúng, đưa người bị thương đi chữa trị. Cho dù chiến sự tàn khốc nhưng Dương Tự đứng dưới ánh mặt trời chói lòa vẫn không nhịn được nhẹ nhàng thở hắt ra.
Hắn nheo mắt, cảm thấy mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Lãng đại ca chết đi đã hai năm, bây giờ hắn mới thoát khỏi ủ rũ và có cảm giác sống lại một lần nữa. Mà tất cả đều là do…
Dương Tự túm lấy một y đồng vừa chạy qua người mình rồi hỏi: “Hiểu Chu đâu?”
Y đồng quay đầu lại tùy tiện chỉ một hướng sau đó mơ hồ nói: “Hình như nữ lang đang ở bên kia…”
Dương Tự không kịp đợi đã thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731185/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.