Quận Nam Dương thuộc Nam Sơn có quan viên đứng đầu là Thứ Sử, và tổng hành dinh của ông ta là ở huyện Nhương.
Hiện tại hoàng đế để Ngôn Thượng đến Nam Dương làm huyện lệnh thì chính là muốn chàng tới huyện Nhương làm huyện lệnh. Thứ Sử Nam Dương và huyện lệnh Nhương đều ở chung một chỗ, cách một con phố thì một bên là huyện nha còn một bên là phủ nha của Thứ Sử.
Thế gia cường đại nhất Nam Dương chính là Khương gia, bản thân Thứ Sử Nam Dương cũng xuất thân từ gia tộc này. Hoàng đế để Ngôn Thượng đến làm huyện lệnh nơi đó chính là có ý đối nghịch với vị Thứ Sử xuất thân Khương thị kia, ai nhìn cũng thấy rõ.
Ngôn Thượng khe khẽ thở dài. Chàng cảm nhận được một tia mệt mỏi, và lạnh lẽo khó chống được. Hoàng đế không cho chàng ở lại Trường An vì dưới tình huống chàng đã trở mặt với Thái Tử thì vì bảo vệ bản thân chàng sẽ dễ dàng hợp tác với Tần Vương. Nhưng hoàng đế hiển nhiên cũng không định để Tần Vương được như ý, thế là chàng vừa mới ra tù ông ta đã lập tức phái chàng ra ngoài phá căn cơ của Tần Vương.
Một huyện lệnh dưới tình huống bình thường đương nhiên không thể đối đầu với Thứ Sử một châu. Nhưng ai bảo vị huyện lệnh mới nhậm chức này lại là cái kẻ vừa mới nháo ra một hồi đại án ở Trường An chứ. Và rõ ràng sống chết của Ngôn Thượng ở trong mắt hoàng đế chỉ sợ cũng chẳng có cân lượng gì. Chàng sống thì tốt, ông ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731143/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.