Lại là trả đũa.
Ngôn Thượng nghĩ đây có lẽ là thể nghiệm chàng không thích nhất sau khi hai người xác định tình cảm. Cho dù có ôn hương nhuyễn ngọc, cho dù nữ lang bên cạnh kiều diễm thì đáy lòng chàng vẫn thấy dày vò, dao động.
Mộ Vãn Diêu ôm Ngôn Thượng, nhìn chàng cúi đầu im lặng. Kể cả lúc nàng tố cáo chàng muốn vứt bỏ mình thì chàng cũng không nói một lời. Ngôn Thượng quả thực không phải lang quân hay tức giận, những người khác nổi trận lôi đình là bình thường nhưng bình thường của chàng là ôn hòa mới đúng. Lần cáu giận hiếm hoi của chàng là lúc hai người vì chuyện con cái, hôn nhân mà cãi cọ.
Bây giờ tuy đã nửa tháng không về Trường An nhưng Mộ Vãn Diêu cũng chẳng nhận được bẩm báo gì của phủ công chúa. Cái này quả thực lạ, vì nàng biết mười ngày trước Ngôn Thượng đã trở về, chàng còn tới phủ công chúa tìm nàng. Vậy hẳn là chàng cũng biết nàng giả bệnh lừa chàng về.
Hơn nữa chuyện chàng gặp phải ở Thục Trung chắc cũng khiến chàng rất tức giận, so với lần trước còn tức giận hơn. Lúc này chàng phải cáu tiết mắng mỏ nàng mới là bình thường cho nên hiện tại chàng không nói một lời nào càng khiến Mộ Vãn Diêu cảm thấy sự tình nghiêm trọng.
Mộ Vãn Diêu thật sự hoảng sợ Ngôn Thượng nhìn rõ hiện thực, sợ chàng tự hỏi xong sẽ thấy hai người không thích hợp và không cần nàng và muốn chia tay. Mộ Vãn Diêu rất sợ hãi nhưng làm một cô công chúa chưa bao giờ đi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731137/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.