Mộ Vãn Diêu thật sự quá mức. Cách nàng nhận lỗi với Ngôn Thượng quả thực chính là tặng rất nhiều quà cho chàng.
Sinh ra trong hoàng thất nên cách xin lỗi duy nhất nàng từng gặp chính là hoàng đế vung tay lên ban lễ vật cho người khác để bồi tội. Hoàng đế cũng không mở miệng xin lỗi. Mộ Vãn Diêu lớn lên từ nhỏ trong hoàn cảnh đó nên nàng cũng sẽ không khom lưng cúi đầu. Cuối cùng nàng lại học theo người mà nàng chán ghét mà tặng quà cho chàng giống như hoàng đế tặng quà cho đám phi tần.
Ngôn Thượng trở về thấy trong viện của mình chất đầy quà từ nhà bên cạnh mang tới thì vừa tức vừa buồn cười. Tức vì nàng xin lỗi chỉ biết tặng đồ, không biết lấy lòng thành đối đãi, buồn cười vì nàng chất đầy cả sân chỉ vì muốn được chàng tha thứ.
Nàng không thể tự mình đi qua một chuyến, dù chỉ liếc mắt một cái cũng được hay sao? Ngày thường nàng giả vờ đáng thương rất đạt cơ mà, sao lúc này lại không được? Không ổn, chàng phải sửa lại thói quen này của nàng mới được.
Lúc này Ngôn Thượng đã làm quan nửa năm nên đã sớm thoát khỏi cảnh bần hàn ngày xưa. Bổng lộc của quan viên Đại Ngụy cực kỳ khả quan, cho dù chàng chỉ là một vị quan bát phẩm thì triều đình cũng thưởng đông thưởng tây. Mỗi tháng đều có các loại ban thưởng, chàng đã đủ tiền để mua lại tòa phủ đệ này, cũng không cần trả tiền thuê nhà cho công chúa nữa.
Nếu Mộ Vãn Diêu đã muốn đưa quà thì Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731124/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.