Ngồi chung một xe nhưng ngoài Mộ Vãn Diêu và Ngôn Thượng ra thì còn có thêm một vị quan viên nữa nên không gian lập tức có vẻ chen chúc. Huống chi tên quan viên này lần đầu tiên được lên xe của Đan Dương công chúa nên cực kỳ hưng phấn. Hắn lải nhải cả một đường, rất có tư thế muốn bắt chuyện với Mộ Vãn Diêu ——
“Phong thái của điện hạ hôm nay cực kỳ tốt, thể hiện được uy thế của nước ta. Nhưng sao điện hạ lại mời tiểu thần đi cùng xe? Chẳng lẽ điện hạ quen thần ư? Có một lần thần thấy ngài, nhưng đó là chuyện ba năm trước rồi, khi đó ngài mới về Trường An……”
Mộ Vãn Diêu không kiên nhẫn mà phe phẩy quạt tròn, khuôn mặt nàng lạnh lẽo, ý đồ dựa vào thái độ này khiến tên quan viên kia câm miệng. Ngoan ngoãn ngồi xe là được rồi, sao hắn nói lắm thế không biết?
Nhưng tên quan viên kia lại không biết nhìn sắc mặt nên cứ thế nói không ngừng. Mà đối ngược với hắn thì Ngôn Thượng lại cực kỳ an tĩnh.
Mộ Vãn Diêu nhìn về phía chàng lại thấy chàng đang cúi đầu nghe tên quan viên kia quấn lấy nàng. Khóe môi chàng có ý cười cực nhẹ, Mộ Vãn Diêu thấy thế thì trừng mắt nhìn. Giống như chàng cảm ứng được nên cũng ngẩng đầu lên, chủ động phun ra một câu ngăn chặn tên quan viên kia đổi đề tài: “Sắp đến phủ của Tần Vương điện hạ rồi.”
Mộ Vãn Diêu lập tức nắm lấy cơ hội nói: “Chẳng lẽ triều đình muốn trừng phạt Tần Vương ư? Huynh ấy bắt người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731122/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.