Vốn đầu óc Ngôn Thượng chỉ toàn mấy chữ “Đánh giặc” “Hòa thân”, huống chi chàng cũng biết Mộ Vãn Diêu đang phải chu toàn với đám sứ thần nên dù chàng nhìn thấy nàng và nam nhân cao lớn kia ở cạnh nhau thì cũng không nghĩ nhiều. Nhưng phản ứng này của Mộ Vãn Diêu khiến chàng ngây người, trong lòng không thoải mái ——
Chàng tới làm việc, không phải đi điều tra nàng, vậy nàng trốn làm gì? Nếu trong lòng nàng không có quỷ thì sao phải trốn?
Mà một khi đã không thoải mái thì Ngôn Thượng lại càng không nhịn được chú ý nhiều hơn. Chàng biết nam nhân kia, ngày đó hai người từng nháo ra chuyện ở Hồng Lư Tự. Ngôn Thượng vốn tưởng rằng người nọ là một tướng quân của Ô Man nhưng nếu Mộ Vãn Diêu đi cùng hắn, người Ô Man lại đều đi theo phía sau bọn họ…… Ngôn Thượng lập tức hiểu ra người này không phải Ô Man tướng quân mà chính là Ô Man Vương.
Mộ Vãn Diêu và Ô Man Vương tân nhiệm đang ở bên nhau.
Trước kia nàng đã quen người này và còn muốn giết đối phương. Nhưng hiện tại nhìn thì chỉ thấy nàng đứng cạnh quầy hàng rong, tay ôm mũ trùm, rèm mũ theo gió thổi bay về phía Ô Man Vương. Nàng kiều diễm cúi đầu nhìn người kia tới gần. Khoảng cách này giống như hai người đang trộm thân mật. Sau khi tháo mũ xuống chỉ thấy ánh mắt nàng lưu chuyển, tư thái mị hoặc khó nói.
Lòng Ngôn Thượng lập tức trống rỗng, đại não gần như không chuyển động.
Tại sao lại như vậy? Trước kia nàng và nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731106/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.